KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 371

Song họ thưa:

- Chẳng cái móc nào làm được việc này cả.

Vua phán:

- Vậy thì hãy tìm một cây trong thượng uyển của trẫm.

Các nhà xây dựng đi vào vườn ngự, tại đó họ nhìn thấy một cây Sàla dáng
vương giả cao quý, thẳng tắp, cành là sum suê, vẫn được dân làng, thị trấn
tôn sùng, ngay cả hoàng tộc cũng thường đến chiêm bái, và dâng lễ vật. Họ
liền tâu lại với vua. Ngài phán:

- Trong vườn ngự của trẫm kia, các khanh đã tìm ra cho trẫm một cây đại
thọ. Tốt lắm! Vậy hãy đi đẵn nó xuống ngay.

Họ đáp:

- Xin tuân lệnh.

Họ đến khu vườn ngự, đôi tay cầm đầy các tràng hoa thơm và các hương
liệu khác, sau đó treo lên cây một tràng hoa năm chùm, cuộn quanh thân cây
một sợi dây thừng, buộc vào đó một bó hoa thơm, rồi vừa thắp hương đèn,
vừa chiêm bái vừa khấn rõ:

- Từ nay đến bảy ngày nữa, chúng tôi sẽ đẵn cây xuống theo lệnh vua truyền.
Cầu xin các Thần cư ngụ trên cây này hãy đi nơi khác, và đó không phải lỗi
chúng tôi.

Vị thần sống trên cây nghe nói vậy, nghĩ thầm:

"Những người xây dựng này quyết đốn cây xuống và phá hoại chỗ cư ngụ
của ta. Nay đời ta chỉ kéo dài bao lâu còn nơi cư trú này, có các thân quyến
thuộc của ta cư trú thật đông, cũng sẽ bị phá hủy. Sự hủy hoại thân ta không
quan trọng bằng sự tiêu giết đám con cháu ta. Vậy ta phải bảo vệ sinh mạng
chúng."

Thế là vào lúc nửa đêm, với trang phục huy hoàng, uy nghi, vị Thần cây
bước vào cung thất lộng lẫy của vua, chiếu ánh sáng rực rỡ khắp phòng và
đứng khóc cạnh chiếc gối của vua. Ngài rất kinh hãi khi thấy vị thần, liền
thốt lên vần kệ đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.