KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 370

Vào ngày mà bậc Ðạo Sư ra đi lần thứ ba đã trở về, sau khi du hành khất
thực, và đã dùng bữa xong, Ngài đang nằm nghỉ trong Hương phòng, Tăng
chúng từ mọi nơi tụ tập trong Chánh pháp đường. Khi ngồi lại với nhau,
Tăng chúng bắt đầu nói đến công hạnh của bậc Ðạo Sư:

- Này các Hiền gỉa, bậc Ðạo Sư chỉ cần xuất hiện và khiến cho vua lui về, là
giải quyết cho thân tộc Ngài khỏi nỗi sợ chết. bậc Ðạo Sư thật là một người
bạn lành, hay cứu giúp gia tộc.

Bậc Ðạo Sư đi vào, hỏi Tăng chúng đang nói chuyện gì trong khi ngồi tại
đó. Tăng chúng thưa lại với Ngài. Sau đó, Ngài bảo:

- Này các Tỷ-kheo. không phải chỉ bây giờ Như Lai mới hành động vì lợi
ích của các người thân tộc, mà ngày xưa Như Lai cũng đã làm như thế.

Cùng với lời này, Ngài kể một chuyện quá khứ.

*

Một thuở nọ, khi vua Brahmadatta trị vì Ba la nại, và thực hành Thập vương
pháp (Mười đức tính của vua hiền), ngài nghĩ thầm: "Khắp cõi Diêm-phù-đề
này, vua chúa đều sống trong các cung điện có nhiều cột trụ chống đỡ. Vậy
một cung điện được nhiều cột trụ chống đỡ chẳng kỳ diệu gì, song nếu ta
xây một cung điện chỉ có một trụ chống đỡ thì sao?...Lúc ấy ta sẽ thành vị đế
vương bậc nhất giữa các vị vua!" Do vậy ngài triệu tập các nhà kiến trúc lại,
bảo họ xây cất cho ngài một cung điện nguy nga chỉ dựng trên một cột trụ
thôi. Họ thưa:

- Xin tuân lệnh.

Rồi họ đi sâu vào rừng. Tại đó, họ ngắm nghía nhiều cây thẳng tắp, cao lớn
xứng đáng làm cây cột trụ duy nhất của một cung điện sang trọng như thế.
Họ bảo nhau:

- Ðây có đủ các cây loại này, song đường sá gồ ghề, ta chẳng bao giờ chở
chúng theo được, vậy ta phải thỉnh ý đức vua về chuyện đó.

Khi họ tâu như vậy, vua đáp:

- Hãy dùng cái móc hay neo mà kéo chúng về, thế càng nhanh nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.