KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 412

9. Con bị thả vào miệng vực sâu,
Bên sườn núi dựng, dốc đèo cao,

Chẳng ai cứu giúp, rừng dừa rậm,

Con vẫn bình an bởi cách nào?

Sau đây là những câu kệ còn lại gồm năm vần xen kẽ nhau: ba vần do Bồ-tát
ngâm và hai vần do vua ngâm.

Vương tử:

10. Một mãnh xà kia đủ lực hùng
Sinh ra sống dưới đất trong rừng,

Bắt con cuộn lấy trong mình rắn,

Con được bình an, thoát tử thần.

Vua cha:

11.Cha sẽ đưa con, hỡi thiếu nhi,

Quay về cung điện của cha đi,

Con làm gì nữa trong rừng núi,

Hạnh phúc con nay sẽ trị vì.

Vương tử:

12. Kẻ nào đã nuốt móc mồi câu,

Khi kéo móc ra, máu đỏ trào,

Kéo được móc rồi là hạnh phúc,

Lòng con hỷ lạc tuyệt thanh cao.

Vua cha:

13. Sao con nói đến móc mồi câu?

Con nói vậy sao đến máu đào?

Con lại nói sao về rút móc?

Cha nay muốn biết việc kia nào?

Vương tử:

14. Dục tham là chính móc mồi câu,

Con nói ngựa voi, chính máu đào,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.