KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 61

Rồi ngài ngâm hai vần kệ:

5. Vua Ka-ran-du xứ Ka-lin-ga,

Vua Nag-gà-ji xứ Gan-dhà-ra,

Vua Dum-mu-kha xứ Pan-cà-la,

Ðại đế Ni-mi xứ Vi-de-ha,

Tất cả các ngài rời bảo tọa,

Sống không lầm lỗi, giã từ nhà.

6. Các ngài trông dáng tựa Thiên thần,

Chẳng khác nào vầng lửa sáng bừng,

Ta cũng muốn ra đi tiến bước

Xa lìa mọi vật thế nhân mong.

Nghe lời ngài, bà vợ đáp:

- Này phu quân, từ khi thiếp nghe Giáo pháp của các vị Ðộc Giác Phật, thiếp
cũng không muốn ở trong nhà nữa.

Và bà ngâm kệ:

7. Thời cơ thiếp biết chính là đây,

Chẳng có Ðạo Sư hơn các ngài,

Chàng hỡi, thiếp mong xuất thế nữa,

Như con chim được thoát bàn tay.

Bồ-tát nghe lời bà nói liền yên lặng, Bà vợ nôn nóng xuất gia tu hành trước
ngài, và đang muốn đánh lừa ngài, liền giả vờ nói:

- Này phu quân, thiếp sắp ra hồ nước, chàng hãy chăm nom các con.

Rồi bà cầm chiếc bình như thể đi đến đó và bà đi thẳng đến các vị ẩn sĩ
ngoại thành xin truyền giới xuất gia. Bồ-tát không thấy bà trở về, đành phải
tự tay chăm sóc các con.

Về sau chúng lớn khôn hơn một chút và tự chúng có thể hiểu biết đôi chút,
ngài muốn dạy chúng nấu cơm, nên ngài thường nấu một ngày cơm hơi cứng
và sống, một ngày cơm hơi sống, một ngày cơm chín, một ngày cơm nhão,
một ngày không có muối, một ngày quá nhiều muối. Bầy trẻ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.