KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 60

Cả bốn vị liền đáp:

- Tôi trước kia có tên như vậy, làm vua ở tại kinh thành nọ trong quốc độ
kia...

Ðại khái như thế và theo cách này mỗi vị lần lượt ngâm vần kệ nêu nguyên
nhân giã từ thế tục của mình:

1. Cây xoài ta thấy ở rừng xanh,

Ðen rậm, cao to, trái trĩu cành,

Vì trái, con người đà phá gãy,

Lòng ta chính thế muốn cầm bình.

2. Vòng sáng nhờ tay thợ nổi danh,

Người đeo một chiếc chẳng âm thanh,

Chiếc kia va chạm gây huyên náo,

Vì thế lòng ta muốn chiếc bình.

3. Ðàn chim xâu xé vật cô thân,

Ðơn độc mang theo miếng thịt ăn,

Chim bị đánh đau vì miếng thịt,

Lòng ta chính thế muốn ly trần.

4. Bò đực kiêu căng giữa đám bò

Vươn lưng, khỏe đẹp, bước chân ra,

Chết vì lòng dục: sườn đâm mạnh,

Do vậy lòng ta muốn xuất gia.

Bồ-tát nghe mỗi vần kệ đều nói:

- Tốt lành thay, thưa Tôn giả, chủ đề của Ngài thật thích hợp.

Và như vậy ngài tán thán mỗi vị Ðộc Giác Phật. Sau khi nghe các vị thuyết
Pháp, ngài trở nên chán ngán đời sống tại gia.

Khi các vị ra đi, sau buổi điểm tâm, ngài ngồi thư thái, gọi vợ lại bảo:

- Này hiền thê, bốn vị Ðộc Giác Phật rời bỏ vương quốc trở thành Sa-môn
nay sống không lỗi lầm, không chướng ngại, hưởng niềm cực lạc của đời tu
hành. Trong lúc ấy ta phải tìm kế sinh nhai qua ngày. Ta còn phải làm gì với
đời gia chủ nữa? Xin nàng nuôi các con và ở lại nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.