KINH TRUNG BỘ - TẬP 1 - Trang 209

212

22. Kinh Ví dụ con rắn (Alagaddùpama sutta)

Rồi Thế Tôn cho gọi một Tỷ-kheo khác:
-- Này Tỷ-kheo, hãy đi và nhân danh Ta gọi Tỷ-kheo

Arittha, xưa làm nghề huấn luyện chim ưng rằng: "Hiền giả
Arittha, bậc Ðạo Sư gọi Hiền giả".

-- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Tỷ-kheo ấy vâng lời Thế Tôn, đến chỗ Tỷ-kheo Arittha,

xưa làm nghề huấn luyện chim ưng, sau khi đến, liền nói với
Tỷ-kheo Arittha, xưa làm nghề huấn luyện chim ưng:

-- Hiền giả Arittha, bậc Ðạo sư gọi Hiền giả.
-- Thưa vâng, Hiền giả.
Tỷ-kheo Arittha, xưa làm nghề huấn luyện chim ưng,

đáp lời Tỷ-kheo ấy, đi đến chỗ Thế Tôn ở, sau khi đến, đảnh
lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. Thế Tôn nói với Tỷ-
kheo Arittha, xưa làm nghề huấn luyện chim ưng, đang ngồi
xuống một bên:

-- Này Arittha, có thật chăng, Ông khởi lên ác tà kiến

như sau: "Theo như tôi hiểu... thật sự không có chướng ngại
gì"?

-- Thật sự là vậy, bạch Thế Tôn. Theo như con hiểu,

thật sự không có chướng ngại gì.

-- Này kẻ ngu si kia, sao Ông lại hiểu pháp Ta thuyết

giảng như vậy? Này kẻ ngu si kia, có phải chăng, Ta đã dùng
nhiều pháp môn thuyết chướng đạo pháp. Và những ai thọ
dụng chúng tự đủ bị chướng ngại? Ta đã thuyết các dục vui ít,
khổ nhiều, não nhiều, do vậy nguy hiểm càng nhiều hơn. Ta
đã thuyết các dục được ví như khúc xương... Ta đã thuyết
các dục được ví như miếng thịt... được ví như bó đuốc cỏ
khô... được ví như hố than hừng... được ví như cơn mộng...
được ví như vật dụng cho mượn... được ví như trái cây...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.