KINH TRUNG BỘ - TẬP 3 - Trang 311

314

130. Kinh Thiên sứ (Devadùta sutta)

Rồi này các Tỷ-kheo, các người coi giữ Ðịa ngục nói với

người ấy: "Này Người kia, Ngươi muốn gì?" Người ấy nói:
"Thưa các Ngài, tôi khát nước". Rồi này các Tỷ-kheo, các
người coi giữ Ðịa ngục lấy cọc sắt nung đỏ cạy miệng người ấy
ra, và đổ vào miệng người ấy nước đồng nấu sôi, cháy đỏ, cháy
thành ngọn, cháy đỏ rực. Môi ngươi ấy bị cháy, miệng bị cháy,
cổ họng bị cháy, ngực bị cháy. Và kéo theo ruột lớn, ruột nhỏ,
nước đồng sôi ấy chảy ra ngoài từ phía dưới. Người ấy ở đấy
cảm thọ những cảm giác đau đớn, thống khổ, khốc liệt. Nhưng
người ấy không có thể mạng chung cho đến khi ác nghiệp của
người ấy chưa được tiêu trừ.

Rồi này các Tỷ-kheo, các người coi giữ Ðịa ngục lại

quăng người ấy vào Ðại địa ngục.

Một thời xưa lắm, này các Tỷ-kheo, vua Yama suy nghĩ

như sau: "Những ai làm ác nghiệp ở đời, phải thọ lãnh những
hình phạt sai khác như vậy. Mong rằng ta được làm người, và
Như lai, bậc A-la-hán, Chánh Ðẳng Giác xuất hiện ở đời, và ta
có thể hầu hạ Thế Tôn, và Thế Tôn thuyết pháp cho ta, và ta
có thể thông hiểu pháp Thế Tôn thuyết giảng".

Này các Tỷ-kheo, điều Ta đang nói không phải Ta nghe

từ một Sa-môn hay Bà-la-môn nào khác; nhưng điều Ta đang
nói chỉ được Ta biết mà thôi, chỉ được Ta thấy mà thôi, chỉ
được Ta hiểu mà thôi.

Thế Tôn thuyết giảng như vậy. Sau khi Thiện thệ nói

như vậy, bậc Ðạo Sư lại nói thêm như sau:

Dầu Thiên sứ báo động,
Thanh niên vẫn phóng dật,
Họ ưu buồn lâu dài,
Sanh làm người hạ liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.