KINH TRUNG BỘ - TẬP 3 - Trang 37

40

102. Kinh Năm và Ba (Pancattaya sutta)

vị ấy quán: "Ta là tịch tịnh, ta là tịch diệt, ta là không chấp
thủ". Chắc chắn vị Ðại đức này tuyên bố con đường thích
hợp đưa đến Niết-bàn. Nhưng vị Tôn giả Sa-môn, Bà-la-môn
này khởi lên chấp thủ, hoặc chấp thủ quan điểm về quá khứ,
hoặc chấp thủ quan điểm về tương lai, hoặc chấp thủ dục kiết
sử, hoặc chấp thủ viễn ly hỷ, hoặc chấp thủ phi vật chất lạc,
hoặc chấp thủ vô khổ vô lạc thọ. Dầu cho vị Ðại đức này
quán: "Ta là tịch tịnh, ta là tịch diệt, ta không có chấp trước",
nhưng vị này vẫn được xem là có chấp trước về điểm ấy.
Biết rằng cái này thuộc hữu vi pháp là thô pháp, nhưng có
đoạn diệt các hành, sau khi biết được có sự đoạn diệt các
hành này, Như Lai thấy được sự giải thoát khỏi hữu vi pháp
và đã vượt khỏi hữu vi pháp.

Nhưng ở đây, này các Tỷ-kheo, vô thượng tịch tịnh, tối

thắng đạo được Như Lai chánh đẳng giác, nghĩa là sau khi
như thật biết sự tập khởi, sự đoạn diệt, vị ngọt và sự nguy
hiểm của sáu xúc xứ, có sự giải thoát không chấp thủ. Ở đây,
này các Tỷ-kheo, vô thượng tịch tịnh tối thắng đạo này được
Như Lai chánh đẳng giác, nghĩa là sau khi như thật biết sự
tập khởi, sự đoạn diệt, vị ngọt và sự nguy hiểm của sáu xúc
xứ, có sự giải thoát không chấp thủ.

Thế Tôn thuyết giảng như vậy. Các Tỷ-kheo hoan hỷ

tín thọ lời Thế Tôn dạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.