298
Chương VIII: Tương Ưng Trưởng Lão Vangìsa
1) Một thời Tôn giả Sàriputta trú ở Sàvatthi, Jetavana,
tại vườn ông Anàthapindika.
2) Lúc bấy giờ, Tôn giả Sàriputta với bài pháp thoại
đang tuyên thuyết, khích lệ, làm cho phấn khởi, làm cho
hoan hỷ các Tỷ-kheo, với lời nói lịch sự, thông suốt, không
có phều phào, với ý nghĩa rõ ràng minh bạch. Và các vị Tỷ-
kheo ấy chú ý, chú tâm, tập trung tâm lực, lắng tai nghe
pháp.
3) Rồi Tôn giả Vangìsa suy nghĩ: "Tôn giả Sàriputta
với bài pháp thoại đang tuyên thuyết, khích lệ, làm cho phấn
khởi, làm cho hoan hỷ các Tỷ-kheo, với lời nói lịch sự, thông
suốt, không có phều phào, với ý nghĩa rõ ràng minh bạch. Và
các vị Tỷ-kheo ấy chú ý, chú tâm, tập trung tâm lực, lắng tai
nghe pháp. Vậy trước mặt Tôn giả Sàriputta, ta hãy nói lên
những bài kệ tán thán thích đáng".
4) Rồi Tôn giả Vangìsa từ chỗ ngồi đứng dậy, đắp
thượng y vào một bên vai, chắp tay hướng về Tôn giả
Sàriputta và nói với Tôn giả Sàriputta:
Hiền giả Sàriputta, một vấn đề đến với tôi. Hiền giả
Sàriputta, một vấn đề đến với tôi.
5) Mong rằng Hiền giả Vangìsa nói lên vấn đề ấy!
6) Rồi Tôn giả Vangìsa, trước mặt Tôn giả Sàriputta,
nói lên những lời kệ tán thán thích đáng:
Trí tuệ thâm, trí giải,
Thiện xảo đạo, phi đạo,
Ngài Sàriputta,
Là bậc Ðại trí tuệ.
Chính Ngài đang thuyết pháp,
Cho các vị Tỷ-kheo.