16
Chương I: Tương Ưng Nhân Duyên
4 - 13) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như sau:
"Cái
gì
có
mặt,
sanh
mới
có
mặt...hữu...
thủ...ái...thọ...xúc...sáu xứ...danh sắc...thức... hành... Do
duyên gì hành sanh khởi?"
Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lý tư duy về vấn đề này,
nhờ trí tuệ, Ta phát sanh minh kiến như sau: "Do vô minh có
mặt nên hành có mặt. Do duyên vô minh nên hành sanh
khởi".
14) Như vậy vô minh duyên hành, hành duyên
thức...(như trên)...hữu duyên sanh, sanh duyên già, chết, sầu,
bi, khổ, ưu, não sanh khởi. Như vậy là sự tập khởi của toàn
bộ khổ uẩn này.
15) "Tập khởi, tập khởi", này các Tỷ-kheo, đối với các
pháp từ trước chưa từng được nghe, chính nơi Ta, nhãn khởi
lên, trí khởi lên, tuệ khởi lên, minh khởi lên, quang khởi lên.
16) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như sau: "Cái
gì không có mặt, già, chết không có mặt? Do cái gì diệt, nên
già, chết diệt?" Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lý tư duy
về vấn đề này, nhờ trí tuệ, Ta phát sanh minh kiến như sau:
"Do sanh không có mặt nên già, chết không có mặt. Do sanh
diệt nên già, chết diệt".
17) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như sau: "Cái
gì không có mặt, sanh không có mặt. ..hữu. ..thủ. ..ái. ..thọ.
..xúc. ..sáu xứ...danh sắc. ..thức. ..hành... Do cái gì diệt, hành
diệt?"
Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lý tư duy về vấn đề
này, nhờ trí tuệ, Ta phát sanh minh kiến như sau: "Do vô
minh không có mặt nên hành không có mặt. Do duyên vô
minh diệt nên hành diệt".