48
Chương I: Tương Ưng Uẩn
8) -- Lành thay, lành thay, Tỷ-kheo! Lành thay, với lời
nói vắn tắt này của Ta, Ông đã hiểu ý nghĩa một cách rộng
rãi như vậy. Nếu thiên chấp sắc, do thiên chấp ấy được xưng
danh. Nếu thiên chấp thọ... Nếu thiên chấp tưởng... Nếu thiên
chấp các hành... Nếu thiên chấp thức, do thiên chấp ấy được
xưng danh. Này Tỷ-kheo, nếu không thiên chấp sắc, không
do thiên chấp ấy được xưng danh... Nếu không thiên chấp
thọ... Nếu không thiên chấp tưởng... Nếu không thiên chấp
các hành... Nếu không thiên chấp thức, không do thiên chấp
ấy được xưng danh. Với lời nói vắn tắt này của Ta, này Tỷ-
kheo, Ông cần phải hiểu một cách rộng rãi như vậy.
9) Rồi Tỷ-kheo ấy, sau khi hoan hỷ, tín thọ lời Thế Tôn
thuyết, từ chỗ ngồi đứng dậy, thân phía hữu hướng về Ngài
rồi ra đi.
[II]
10) Rồi Tỷ-kheo ấy sống một mình, tịnh cư, không
phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần, không bao lâu chứng được
mục đích mà con nhà lương gia chân chánh xuất gia, từ bỏ
gia đình, sống không gia đình hướng đến: Ðó là vô thượng
cứu cánh Phạm hạnh. Vị ấy ngay trong hiện tại, tự mình với
thắng trí, chứng ngộ, chứng đạt và an trú. Vị ấy biết: "Sanh
đã tận, Phạm hạnh đã thành, những việc nên làm đã làm,
không còn trở lui trạng thái này nữa".
11) Và vị Tỷ-kheo ấy trở thành một vị A-la-hán nữa.
IV. Vị Tỷ Kheo (S.iii,37)
1) Nhân duyên ở Sàvatthi...
2) Rồi một Tỷ-kheo đi đến Thế Tôn... ngồi xuống một
bên, Tỷ-kheo ấy bạch Thế Tôn: