156
Chương I: Tương Ưng Sáu Xứ
13) Ðược hỏi vậy, này các Tỷ-kheo, các Ông cần phải
trả lời như vậy cho những du sĩ ngoại đạo ấy.
152. VIII. Có Pháp Môn Nào? (S.iv,138)
1-2) ...
3) -- Có pháp môn nào, do pháp môn ấy, Tỷ-kheo ngoài
lòng tin, ngoài ưa thích, ngoài lắng nghe, ngoài suy tư về
phương pháp (àkàra-paritakkà), ngoài kham nhẫn, thích thú
biện luận (ditthini shànakhanti), có thể xác chứng chánh trí;
vị ấy biết rõ: "Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành, những việc
nên làm đã làm, không còn trở lui trạng thái này nữa"?
4) -- Bạch Thế Tôn, đối với chúng con, Pháp lấy Thế
Tôn làm căn bản...
5) -- Có một pháp môn, này các Tỷ-kheo, do pháp môn
ấy, Tỷ-kheo ngoài lòng tin, ngoài ưa thích, ngoài lắng nghe,
ngoài kham nhẫn, thích thú biện luận, có thể xác chứng
chánh trí; vị ấy biết rõ: "Sanh đã tận... trạng thái này nữa".
6) Pháp môn ấy là gì, do pháp môn ấy... "...không còn
trở lui trạng thái này nữa"?
7) Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo khi mắt thấy sắc,
hoặc nội tâm có tham, sân, si, biết rõ: "Nội tâm ta có tham,
sân, si"; hoặc nội tâm không có tham, sân, si, biết rõ: "Nội
tâm ta không có tham, sân, si". Này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo
khi mắt thấy sắc, hoặc nội tâm có tham, sân, si biết rõ: "Nội
tâm ta có tham, sân, si"; hoặc nội tâm không có tham, sân, si
biết rõ: "Nội tâm ta không có tham, sân, si". Này các Tỷ-
kheo, biết rõ chúng có mặt hay không có mặt trong tâm vị ấy,
có phải chúng là những pháp do lòng tin được hiểu biết, hay
do ưa thích được hiểu biết, hay do lắng nghe được hiểu biết,