KINH TƯƠNG ƯNG BỘ - TẬP 4 - Trang 154

Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 4

157

hay do suy tư về phương pháp được hiểu biết, hay do kham
nhẫn, thích thú biện luận được hiểu biết?

-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
-- Có phải các pháp này, do thấy chúng với trí tuệ nên

được hiểu biết?

-- Thưa phải, bạch Thế Tôn.
-- Ðây là pháp môn, này các Tỷ-kheo, do pháp môn

này, ngoài lòng tin, ngoài ưa thích, ngoài lắng nghe, ngoài
suy tư về phương pháp, ngoài kham nhẫn, thích thú biện
luận, có thể xác chứng với chánh trí; vị ấy biết rõ: "Sanh đã
tận... không còn trở lui trạng thái này nữa".

8-11) Lại nữa, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo khi tai nghe

tiếng... khi mũi ngửi hương... khi lưỡi nếm vị... khi thân cảm
xúc...

12) Lại nữa, này các Tỷ-kheo, khi ý biết pháp, hoặc nội

tâm có tham, sân, si, biết rõ: "Nội tâm ta có tham, sân, si";
hoặc nội tâm không có tham, sân, si, biết rõ: "Nội tâm ta
không có tham, sân, si". Này các Tỷ-kheo, khi ý biết pháp,
hoặc biết rõ nội tâm có tham, sân, si: "Nội tâm ta có tham,
sân, si", hoặc biết rõ nội tâm không có tham, sân, si: "Nội
tâm ta không có tham, sân, si". Này các Tỷ-kheo, sự biết rõ
chúng có mặt hay không có mặt trong tâm vị ấy, có phải
chúng là những pháp do lòng tin được hiểu biết, hay do ưa
thích được hiểu biết, hay do lắng nghe được hiểu biết, hay do
suy tư về phương pháp được hiểu biết, hay do kham nhẫn,
thích thú biện luận được hiểu biết?

-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
-- Có phải các pháp này, do thấy chúng với trí tuệ nên

được hiểu biết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.