Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 4
75
nghĩ đến trong cảm thọ ấy, chớ có nghĩ đến từ cảm thọ ấy,
chớ có nghĩ đến: "Cảm thọ ấy là tôi".
5-6) Chớ có nghĩ đến tai... Chớ có nghĩ đến mũi...
7-8) Chớ có nghĩ đến lưỡi... Chớ có nghĩ đến thân...
9) Chớ có nghĩ đến ý, chớ có nghĩ đến trong ý, chớ có
nghĩ đến từ ý, chớ có nghĩ đến: "Ý là của tôi". Chớ có nghĩ
đến các pháp, chớ có nghĩ đến trong các pháp, chớ có nghĩ
đến từ các pháp, chớ có nghĩ đến: "Các pháp là của tôi". Chớ
có nghĩ đến ý thức, chớ có nghĩ đến trong ý thức, chớ có nghĩ
đến từ ý thức, chớ có nghĩ đến: "Ý thức là của tôi". Chớ có
nghĩ đến ý xúc, chớ có nghĩ đến trong ý xúc, chớ có nghĩ đến
từ ý xúc, chớ có nghĩ đến: "Ý xúc là của tôi". Do duyên ý
xúc, khởi lên cảm thọ gì, lạc, khổ hay bất khổ bất lạc; chớ có
nghĩ đến cảm thọ ấy, chớ có nghĩ đến trong cảm thọ ấy, chớ
có nghĩ đến từ cảm thọ ấy, chớ có nghĩ đến: "Cảm thọ ấy là
của tôi".
10) Chớ có nghĩ đến tất cả, chớ có nghĩ đến trong tất cả,
chớ có nghĩ đến từ tất cả, chớ có nghĩ đến: "Tất cả là của tôi".
11) Vị ấy do không nghĩ đến nên không chấp thủ một
vật gì ở đời. Do không chấp thủ, vị ấy không có dao động
(paritassati). Do không dao động, vị ấy tự mình tịch tịnh một
cách hoàn toàn. Vị ấy biết rõ: "Sanh đã tận, Phạm hạnh đã
thành, những việc nên làm đã làm, không còn trở lui trạng
thái này nữa".
91. VIII. Ái Nhiễm (S.iv,66)
1) ...
2) -- Ái nhiễm, này các Tỷ-kheo, là bệnh tật, ái nhiễm
là mụt nhọt, ái nhiễm là mũi tên. Do vậy, này các Tỷ-kheo,
Như Lai sống không ái nhiễm, không bị mũi tên bắn.