KÍNH VẠN HOA - Trang 214

- T hoát quái thế nào được! Một mớ bùng nhùng như thế này!

- Ừ! - T iểu Long thở dài - Phen này xem như chết cả nút rồi!

- T ại thằng Mạnh cả thôi! - Quý ròm thình lình lên tiếng, giọng hậm hực - Miệng nó ăn mắm ăn muối, lại nói toàn điều xúi quẩy! Nó bảo "giăng lưới" thì y
như rằng có "lưới giăng"!

- T ại anh với chị Hạnh chứ bộ! - Mạnh gân cổ cãi - Em đã bảo đi báo công an mà hai người cứ cản!

- T hôi đừng cãi nhau nữa! - T iểu Long xen lời - Chết đến nơi rồi mà còn gây gổ!

- Làm gì mà chết? - Mạnh giật thót.

- Lần tới sào huyệt bí mật của người ta, ai mà để cho mình sống! - Giọng T iểu Long rầu rĩ - Người ta sẽ bỏ từng đứa mình vô bao tải ném hết xuống biển ấy
chứ lại!

- T hế thì mẹ em biết đâu mà tìm! - Mạnh bỗng dưng mất hết vẻ láu lỉnh thường ngày, giọng nó bắt đầu sụt sịt.

- Im nào! - Nhỏ Hạnh suỵt khẽ - Hình như có

người đang đi đến!

Cả bọn lập tức nghiêng tai nghe ngóng. Cả

Mạnh đang nức nở cũng im bặt.

Quả nhiên có tiếng chân lao xao trên miệng hầm. Không phải một, mà dường như có rất nhiều người đang chuyển động.

Bọn trẻ ngóc cổ nhìn lên, nín thở chờ đợi.

Ðột nhiên ánh sáng tràn ngập cả căn phòng, như thể mọi cánh cửa đều được mở toang cùng một lúc.

Cả bọn vội vàng đưa tay dụi mắt và khi định thần lại, đứa nào đứa nấy đều nghệt mặt ra. Lố nhố trên miệng hầm khoảng một chục thanh niên, có cả các cô
gái. Họ đang nhìn bọn Quý ròm bằng vẻ mặt tươi cười pha chút chế giễu.

- Ối trời! - Một người giả vờ ôm mặt kêu lên - Dám mặt đồ tắm để đi làm nhiệm vụ cơ đấy! Ghê thật!

Một người khác nói:

- Mà sao các bạn trẻ này không vào cửa trước nhỉ Nếu vào đàng hoàng theo cửa trước thì đâu đến nỗi bị treo toòng teng thế này!

Những lời châm chọc, trêu ghẹo thi nhau trút xuống khiến bọn trẻ đỏ mặt. Quên mất cảnh "thập tử nhất sinh", "nghìn cân treo sợi tóc", T iểu Long sầm mặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.