T iểu Long nuốt nước bọt:
- T ôi đã lỡ ngoéo tay với Quý ròm rồi, không thể bỏ nó để quay sang học với Hạnh được!
- Long khờ ghê! - Nhỏ Hạnh nhăn mũi - Hạnh có bảo Long thôi học với Quý đâu!
Rồi xòe bàn tay ra trước mặt T iểu Long, nhỏ
Hạnh vừa đếm vừa chậm rãi giải thích:
- Ðây nè! T hứ ba, thứ năm, thứ bảy Long học với Quý. Còn những chiều thứ hai, thứ tư, thứ sáu Long học với Hạnh! Sao, như vậy được không?
Nghe nhỏ Hạnh sắp xếp như vậy, T iểu Long đã định gật đầu nhưng đến phút chót bỗng dưng nó lại đổi ý:
- Cũng không được! T ôi không thể học với
Hạnh được!
- Sao lại vẫn không được? - Nhỏ Hạnh chưng
hửng - Một ngày Long học với Quý, một ngày
Long học với Hạnh kia mà?
- T hì vậy! - T iểu Long nhăn nhó - Nhưng tôi không thể chiều nào cũng ôm tập đi học thêm được! Nhà tôi vắng người, tôi phải ở nhà trông em và thỉnh
thoảng đi lấy hàng cho mẹ!
T iểu Long giải thích một cách khổ sở. T ừ chối lòng tốt của bạn, nó cảm thấy áy náy làm sao! Hơn nữa, nó còn sợ nhỏ Hạnh giận mình.
Nhưng nhỏ Hạnh chỉ cười xòa:
- T ưởng gì! Hạnh có bắt Long phải tới nhà Hạnh học đâu! Mỗi tuần ba buổi, Hạnh sẽ tới nhà Long!
Bữa đó, cho đến lúc nhỏ Hạnh ra về, T iểu Long vẫn chẳng nói được một câu ra hồn. T hái độ của nhỏ Hạnh khiến nó cảm động đến mức không còn giữ được
vẻ tự nhiên. Hóa ra bạn gái là thế! Nó dịu dàng hơn bạn trai gấp tỉ tỉ lần! T hật chả bù với thằng Quý ròm lúc nào
cũng om sòm ầm ĩ cứ như thể trời sập đến nơi! T ôn một đứa con gái nhiệt tình và tử tế như nhỏ Hạnh lên làm "sư phụ" xét ra cũng không có gì quá đáng! Vả
lại, đây là nó tự nguyện xin kèm cho mình học chứ mình có làm "đơn xin nhập học" nộp cho nó đâu! T rước khi bắt đầu học với "cô giáo Hạnh", T iểu Long
đã tự trấn an mình như thế và nó rất lấy làm hài lòng với ý nghĩ hay ho đó.
Quý ròm dĩ nhiên không hề hay biết gì về chuyện T iểu Long học thêm với nhỏ Hạnh. Sợ Quý ròm tự ái, T iểu Long và nhỏ Hạnh đã thỏa thuận với nhau
không để lộ chuyện này cho bất kỳ một ai. Với Quý ròm, lại càng giấu biến.