KÍNH VẠN HOA - Trang 3595

T heo Ngọc T hời thì ngày kỳ lạ nhất trong đời nó là ngày nó không nhận ra... ba nó. Năm đó nó học lớp bảy. Có một hôm mẹ nó kẹt công chuyện, nhờ ba nó
đi đón con. Xưa nay ba nó chưa bao giờ đặt chân tời trường nó học. Sáng đi chiều về, chỉ toàn mẹ nó đưa đón. Cho nên nó không nghĩ

người đàn ông đang đứng đằng kia là ba nó. Tan học mười lăm phút, nó cùng tụi bạn chơi đá cầu ở sân trước, chốc chốc lại ngước nhìn ra cổng xem mẹ nó tới
chưa. T rong một lần liếc mắt như vậy, giữa đám đông phụ huynh lố nhố tới đón con, nó thấy một người đàn ông quen quen, liền gật đầu chào rồi quay lại chơi
tiếp, không nghĩ đó là ba nó. Lát sau mẹ nó tới, thấy ba nó ngồi lơ ngơ trên xe, ngạc nhiên hỏi "Sao anh còn ngồi đây? Con đâu?" Ba nó chỉ tay về phía nó
"Nó chơi đá cầu đằng kia". "Anh gọi nó chưa?". "Chưa gọi. Nhưng nó thấy anh rồi. Chắc nó còn ham chơi. Kệ, cho nó chơi thêm một chút". Mẹ nó dựng xe,
hằm hằm bước lại phía nó, mắng "Sao con thấy ba tới đón mà để ba đợi cả buổi vậy? Ham chơi vừa vừa thôi chứ!". Nó ngạc nhiên "Ủa, con có thấy ba đâu?".
"Sao ba bảo con nhìn thấy ba rồi". Mẹ nó chỉ tay về phía ba nó "Ba con kìa". Lúc đó nó tá hoả "T rời, khi nãy con

thấy ai quen quen, tưởng ba của bạn nào liền gật đầu chào. Con đâu nghĩ là ba đi đón con". T ừ bữa đó, mẹ nó cứ kể đi kể lại chuyện "kỳ lạ" đó hoài khiến lần
nào ba nó cũng nhăn như bị "Biết rồi! Khổ lắm! Anh đã hứa là sắp tới anh sẽ đi đón con thường xuyên rồi mà!"...

Chuyện "kỳ lạ" của Ngọc T hời làm tụi bạn cười ngặt nghẽo.

Quỳnh Như nghiêng đầu về phía Lan Kiều, tủm tỉm:

- Làm gì có chuyện đó, Lan Kiều há! T hằng T ần hét tướng:

- Chuyện này bịa là cái chắc rồi!

- Chuyện thiệt đó! - T hằng Lâm ngoác miệng – T ôi từng gặp một chuyện giống y như vậy. Lần đó tôi đang đi ngoài đường,

gặp ba tôi đi ngược chiều, tôi thấy quen quen, gật đầu chào. Hình như ba tôi cũng thấy tôi quen quen nên gật đầu chào lại. Hai bên chào nhau lịch sự hết biết
luôn!

- Xạo đi mày! - T hằng T ần quay xuống, nheo nheo mắt.

- Lại thằng ghẻ ngứa này! – Lâm gầm lên –

căn cứ vào đâu mà mày nói tao xạo.

- He he, căn cứ vào cái tật hay xạo của mày chứ căn cứ vào đâu!

Lớp học mỗi lúc một bát nháo, đến mức thầy Phú phải đập tay xuống bàn:

- Các em im lặng nào. T hầy đã nói với các em rồi. Quan trọng là câu chuyện các em kể nêu lên được ý nghĩa gì, có giúp chúng ta rút ra được bài học nào
không. Còn đó là chuyện thật hay chuyện tưởng tượng không

phải là điều cốt yếu, các em không nên tranh cãi.

Bài văn tiếp theo của thằng Cung, quả nhiên cả lớp không làm ầm ĩ nữa. Ngay cả những cái miệng lách chách của tụi "tứ quậy" (à quên, bây giờ gọi là "tam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.