KINO - Trang 28

chặn dòng chảy bình thường của nó. Cơn mưa triền miên, những chiếc kim
đồng hồ lẫn lộn, những con chim vẫn đương say ngủ, một nhân viên bưu
điện vô danh lặng lẽ xếp chồng bưu thiếp, bộ ngực đáng yêu của vợ anh nảy
mãnh liệt trong không khí, thứ gì đó ngoan cố gõ lên cửa sổ. Như thể nhịp
đập luôn đều đặn này dụ anh xuống sâu hơn trong một mê cung khơi gợi.
Thình thịch, thình thịch, rồi lại lần nữa, thình thịch. “Đừng nhìn đi đâu, hãy
nhìn thẳng vào nó,” ai đó thì thầm vào tai anh. “Trái tim ngươi trông như
thế đấy.”

Những cành liễu đung đưa trong cơn gió đầu hè. Từ một căn phòng tối

nhỏ, đâu đó bên trong Kino, một bàn tay ấm áp vươn tới anh. Nhắm mắt,
anh cảm thấy bàn tay đó đặt trên bàn tay anh, nhẹ nhàng và rất thật. Anh đã
bỏ quên điều này, tách biệt khỏi nó quá lâu. Phải, mình bị tổn thương. Rất,
rất sâu sắc. Anh nói với chính mình. Và khóc.

Trong lúc đó cơn mưa vẫn chưa chịu buông tha, dầm thế giới trong cơn

ớn lạnh.

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.