KOUDAN MIYAMOTO MUSASHI - Trang 147

- Hả, ngài ra ngoài à?
- Ừm, ta đi một lát rồi về ngay.
- Xin đừng đi!
- Tại sao ?
- Tại sao à, tại vì ngài Thiên Cẩu xuất hiện nên ở Tsuyama này hễ trời tối là
không ai dám ra đường. Bây giờ trời đã tối rồi, lúc ngài đi ngộ nhỡ gặp ngài
Thiên Cẩu thì xem như hết, rồi còn bị chém nát, phanh thây nữa. Có chuyện
gì xin ngài để đến sáng mai....
- Ahahahahahaha, đừng lo cho ta. Chỉ đi một lát rồi về ngay.
- Thưa võ gia, thế ngài định đi đâu ?
- Đến rặng cây tùng.
- Hả?
- Đến rặng cây tùng thối trị Thiên Cẩu.
- Nói, nói bậy ! Ngài đừng đùa thế chứ. Cho dù ngài võ nghệ cao cường đến
đâu cũng không phải là đối thủ của ngài Thiên Cẩu. Ngài đến đó là xem
như đi nạp mạng.
- Đừng có lo, ta trị nó một lát rồi quay về thôi.
- Trị một lát.... chẳng hay ngài Thiên Cẩu nghe được, nổi giận đùng đùng
thì ngài chết không toàn thây. Lời ngài nói chẳng dám cản, nhưng như thế
sẽ làm liên lụy đến chúng tôi...
- Liên lụy như thế nào ?
- Nếu như ngài bị xé xác, thứ nhất là tiền trọ đêm nay, lại còn tiền trà rượu
lấy ai trả thay, thứ hai là thi hài của ngài cũng không thể không....
- À quả nhiên là vậy. Như thế làm phiền ngươi quá, chờ chút.

Musashi lục trong túi một lát rồi lấy ra một bộc đặt trước mặt Sahei.

- Này chủ quán, trong bộc này có năm mươi lượng.
- Dạ.
- Ta gửi ở đây, nếu có mệnh hệ gì thì chắc chỗ này cũng đủ. Nếu không đủ
thì ta còn để hành lý ở đây, ngươi cứ bán quách đi là xong.
- A thế thì xin đa tạ võ gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.