- Ừ ta đã nghe nói chủ quán là người dễ gần nên mới tìm đến đây.
- Xin đa tạ. Trông dáng ngài là một võ gia. Dám hỏi có phải ngài là kiếm
khách tu hành võ nghệ....
- Ừm, ngươi biết rõ quá nhỉ.
- Không dám, chẳng qua là vì cái nghề mọn này... Xin thất lễ, dám hỏi võ
gia ngài tên gì....
Nghe hỏi tên, Musashi bỗng bật cười.
- Thực chẳng đáng gì phải xưng tên, nhưng được hỏi mà từ chối kể cũng
không phải phép. Ta là Oishi Gorota.
- Dạ, Oishi Gorota.... cái tên nghe mạnh mẽ nhỉ....
- Mà này, ta nghe nói gần đây dưới thành có quỷ Thiên Cẩu xuất hiện, có
đúng vậy không ?
- Ấy ấy , thưa võ gia, xin ngài cẩn trọng hơn trong lời nói. Xin ngài đừng có
gọi ngài Thiên Cẩu là Thiên Cẩu, lại đừng to tiếng như thế chứ.
- Nó là Thiên Cẩu thì ta gọi là Thiên Cẩu chứ sao.
- Ấy ấy, xin ngài đừng gọi là Thiên Cẩu nữa. Chẳng may ngài Thiên Cẩu
nghe được thì khốn. Hãy gọi là ngài Thiên Cẩu....
- Ahahahahahaha ngươi nói chuyện quái gì thế? Ta ghe nói Thiên Cẩu hay
xuất hiện ở rặng cây tùng dưới thành, có đúng không ?
- Nguy nguy, xin ngài đừng ăn nói như thế. Ngài Thiên Cẩu thường hiện ra
dưới rặng cây tùng chém người qua lại.
- Haahaha, tên quỷ này bậy quá.
- Vâng, thật là khủng khiếp.
- Hahaha, nó thường hiện ra lúc nào ?
- Hễ mặt trời vừa lặn là ngài xuất hiện.
- Con quỷ này đoản khí thật. Này, rặng cây tùng cách đây xa không ?
- Dạ không, cứ theo con phố này đi thẳng theo hướng bắc, gặp chỗ cụt thì rẽ
sang trái, đi một lát nữa thì thấy.
- Hóa ra cũng không xa lắm.... Này chủ quán, nãy giờ uống cũng nhiều rồi,
để ta ra ngoài hóng gió một lát.