KOUDAN MIYAMOTO MUSASHI - Trang 170



Lại nói về Musashi sau khi rời Edo đi khắp nơi trong nước Nhật, đến nơi
nào có võ đường thì xin tỉ thí và cũng không quên truy tìm tung tích Ganryu
. Đi mãi đi mãi đến con đường Tokaido, rồi một chiều nọ băng qua vùng núi
Hakone vốn nổi tiếng là hiểm trở khó đi. Kẻ bình thường thì đến chiều là
nghỉ chân bên sườn núi nhưng Musashi tính hào đảm, bất chấp lời can ngăn
của kẻ qua lại mà vẫn tiến sâu vào trong núi. Đến ngày nay thì vùng núi
Hakone vẫn còn nổi tiếng hiểm trở, huống hồ là vào những năm Tensho đó,
đi đường nào cũng là nan đạo cả. Trong núi dường như chẳng có đường mà
phải dẫm lên gốc cây, bám vào vách đá mà đi. Khi vừa đến nơi gọi là thung
lũng Địa Ngục thì đúng lúc vầng Dương lặn về Tây, trước mặt chẳng còn
thấy gì nữa mà đường đi mỗi lúc mỗi hiểm trở. Đến như Musashi cũng cảm
thấy bối rối, tự hỏi không biết mình đã lạc đường từ chỗ nào nên định thầm
dừng chân nghỉ ngơi ít lâu rồi quan sát bốn phương.
A, nhìn phía trước độ sáu mét bỗng thấy một người đàn ông nằm ngủ ngay
chính giữa đường đi. Trời tối trông không rõ lắm nhưng người này ra dáng
là một Kumosuke, kẻ lang thang không nhà cửa chuyên sống bằng nghề
khuân vác, khiêng kiệu.

- Haha, ở đây lại có người nằm ngủ thế kia thì hẳn là phía trước có đường
đi. Thôi cứ thử đi xem sao.

Nghĩ rồi cất bước đi, vừa đến chỗ gã Kumosuke gối đầu nằm thì, gã đàn
ông tưởng chừng như đang ngủ kia đột nhiên giơ tay nắm lấy chân
Musashi. Nhưng vốn lúc nào cũng phòng bị nên Musashi nhẹ nhàng bún
mình giật lui.

- Ngươi định làm gì ?
- Làm cái gì là cái quái gì ? Chỗ này người ta đang ngủ mà ngươi lặng lẽ
bước qua đầu thế kia, là Samurai thì phải biết lễ nghĩa chứ, đồ điên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.