KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 139

Gã đặt lão nhân nằm xuống và tự gã xuống suối rửa mặt, gột rửa cả y

phục lẫn chân tay do cũng vấy nhuộm nhiều huyết tích từ thân thể lão nhân
nọ.

Sau đó, gã tự xé bỏ một mảnh vải từ y phục bản thân, dùng mảnh vải đó

thấm vào suối cho ướt đẫm, đoạn tự tay lau rửa các dấu huyết tích ở khắp
thân của lão nhân.

Nước mát lạnh làm cho lão nhân tỉnh dần, cũng là lúc gã gần như đã lau

rửa sắp xong cho lão nhân. Gã bảo:

- Lão bá cứ nằm yên. Có phải lão bá bị thế này đã lâu? Vậy sao không lo

chữa trị lại để kéo dài?

Lão nhân dù đang nhìn gã bằng ánh mắt đầy cảm kích thì vẫn lo lắng

kêu:

- Sao thiếu gia dám thực hiện điều này? Thôi nguy rồi. Cũng do tiểu

nhân sơ suất, không sớm báo cho thiếu gia tỏ tường. Bởi đây không là
những thương tích tầm thường. Mà là...

Gã lại một phen giật mình nhưng rồi vẫn kịp hoàn hồn:
- Chao ôi! Thoạt nghe vãn bối cứ ngỡ đây là hành vi có thể khiến lão bá

thêm đau đớn. Nhưng nếu chẳng phải thì không sao. Vì dù gì vãn bối cũng
đã tiến hành, sắp xong rồi còn gì nữa? Đấy, xong rồi. Nếu vẫn ngại thì xin
lão bá cứ tự mặc lại y phục. Vãn bối cũng cần rửa lại hai tay.

Lão nhân lại kêu:
- Tiểu nhân vốn bị bệnh phong. Khắp thân đều là những vết lở loét. Lẽ

nào thiếu gia không biết, cũng chẳng tự đoán ra?

Đến lần này gã mới thật sự giật mình:
- Bệnh phong? Một trong tứ chứng nan y?
Lão nhân cúi đầu, vẻ hối hận:
- Xin lượng thứ. Vì tiểu nhân đã không chịu bày tỏ sớm hơn.
Nhìn bộ dạng của lão nhân, gã cũng hối hận và cũng phần nào xót xa. Và

gã bảo:

- Này, bệnh phong thì đã sao? Xin chớ lo, vì vãn bối cũng phần nào am

hiểu y lý, đương nhiên tự biết cách giữ cho bản thân không bị lây nhiễm.
Vả lại, cũng chỉ động chạm một lần, nào phải đây là loại bệnh dễ lây? Xin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.