KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 142

Dù vậy, ngay khi thấy lão nhân đi đã khuất, gã cũng quay lại ngay với

đối phương những ba nhân vật. Gã gượng cười:

- Tại hạ cũng chẳng mong gì ngoài bản thân được vẹn toàn. Vậy nếu

được tiểu thư hỉ xả, cũng hứa tha mạng thì Kỳ Lân bảo điển nhất định thuộc
về tiểu thư.

Đường Kim Phụng cười lạnh:
- Ngươi chớ lạm dụng lòng nhân của ta. Vì sinh mạng ngươi nếu sau

hôm qua vẫn chưa phổ nạp thì chính ngươi hôm nay đã nguyện dùng đánh
đổi cho sinh mạng lão gớm ghiếc hôm nay. Có chăng ta chỉ hứa cho mi
toàn thây, đấy là nói nếu ngươi ngoan ngoãn thổ lộ chỗ giấu Kỳ Lân bảo
điển và không được giở trò. Còn ngược lại, nếu ngay bây giờ ngươi quả
quyết không cung xưng thì ngươi tin chăng ta có đủ phương cách để khiến
người sống không ra sống và dù muốn chết cũng không thể chết.

Gã chấn động, lại kêu:
- Nhưng vì cớ gì tiểu thư khăng khăng quyết lấy mạng tại hạ? Từng có

thù oán chăng? Và đừng quên trên đời này chỉ có duy nhất tại hạ ắt cho tiểu
thư toại nguyện?

Đường Kim Phụng bảo:
- Chính vì minh bạch như vậy ta mới ưng thuận cho ngươi được hưởng

cái chết toàn thây. Còn tại sao ngươi phải chết ư? Điều này ta giải thích rồi.
Ai bảo ngươi có liên hệ Đường gia?

Gã ngỡ ngàng:
- Vậy bất luận ai liên hệ Đường gia cũng đều chung số phận và do tiểu

thư kết liễu?

Đường Kim Phụng lạnh lung thừa nhận:
- Ngươi nên tin như vậy. Và với tình cảnh ngươi lúc này chính là bằng

chứng.

Gã động tâm:
- Có một thiếu gia mang tính danh là Đường Phi Thạch, cùng một tiểu cô

cô cũng chung họ Đường là Đường Lệ Hoa, người là bào muội, kẻ là cốt
nhục phụ tử với Đường Như Sơn. Phải chăng cả hai cũng đã bị tiểu thư
chiếu cố?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.