KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 154

Gã đành thuật kể:
- Hơn hai năm trước từng có một sự biến xảy ra khiến vãn bối đột ngột

quên toàn bộ quá khứ. Mọi chuyện là thế này...

Chờ đến lúc gã tự thuật kể xong thì cũng là lúc mọi cảnh quang xung

quanh dần mờ mờ sáng. Nhờ đó, với dung diện đích thực là lão bệnh
phong, lão nhìn gã và bảo:

- Đấy, bọn sát nhân vậy là đã lui. Ngươi thấy ta nói có đúng không, chui

vào đây là an toàn. Mà này, ngươi có vẻ chính là Châu Sách ta đang đề cập
thật đấy. Vì một là ở ngươi vẫn có một vài nét tương tự mẫu thân, hòa
quyện với một đội nét giống phụ thân. Thêm điều thứ hai nữa là ngươi từng
luôn lưu ngụ ở Đường gia, đấy là nói theo lời quả quyết của thiếu gia
Đường Phi Thạch ngươi vừa kể. Vì Châu Sách ta từng biết thì kể từ thủa lọt
lòng đến tận mãi sau này vẫn luôn do Đường gia cưu mang nuôi dưỡng.

Gã mừng mừng:
- Ý muốn nói lão bá am hiểu, tỏ tường thân sinh phụ mẫu của vãn bối?

Thật thế sao? Vậy thân phụ của vãn bối là ai? Tính danh thế nào?

Lão bệnh phong ngập ngừng:
- Nhưng đấy chỉ là do ta đoán, còn hư thực thế nào, ngươi có phải là

Châu Sách ta đang nói hay không thì vì chưa có gì minh bạch nên ta chỉ có
thể tạm kể cho ngươi nghe những gì ta từng biết về Châu Sách kia. Nghe
thì nghe và đừng vội đề quyết bản thân ngươi chính là gã Châu Sách ấy.
Nhớ chưa?

Gã lo lắng:
- Không lẽ ở lai lịch của gã Châu Sách ấy đã có gì bất ổn? Vì thấy lão bá

quá cẩn trọng, cứ rào đón trước sau, đúng không?

Lão bệnh phong ngao ngán thở dài:
- Nào chỉ bất ổn. Lai lịch của gã thật có nhiều bi thảm, có thể là những bi

thảm ngươi chẳng thể nào ngờ đến.

Gã vùng lắc đầu vài lượt, đoạn nghiêm mặt lại và bảo:
- Bất luận là thế nào vãn bối vẫn sẵn lòng và rất muốn nghe. Lão bá cứ

nói đi.

Lão bệnh phong nhìn ngay vào mắt gã:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.