KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 174

đúng từng lời huyên thuyên của ả tiểu a hoàn Hồng Đào.

Ngồi sẵn trong một tịnh phòng cạnh bộ kỷ trà cổ kính là một lão thái bà

cứ nheo nheo đôi mắt đầy những nếp nhăn để nhìn Châu Sách:

- Xem ngươi cân cốt cũng khá, ắt đã luyện qua võ công. Lệnh sư là ai?

Xuất sứ sư môn thế nào? Và đâu là nguyên do đích thực khiến ngươi cứ
phải đặt chân vào đây?

Châu Sách như không hề chờ đợi một diễn biến nào tương tự nên lập tức

lộ vẻ ngập ngừng. Thế là thật nhanh, vị Nhũ nương liền xuất thủ:

- Thượng Quan phủ hẳn ngươi thừa biết luôn vẫn là võ lâm thế gia. Lão

thái thái đã hỏi sao ngươi không mau đáp? Đừng mong bịa lời đặt chuyện.
Không xong đâu.

Châu Sách ngỡ ngàng và chưa kịp phản ứng gì thì gã đã bị chế ngự. Dù

vậy, Châu Sách vẫn còn cơ hội phát thoại:

- Tiểu nhân chậm đáp vì cần phải đắn đo. Hóa ra đây là cung cách hành

xử của một nơi được Nhũ nương tôn giá gọi là võ lâm thế gia ư?

Thoạt đắc thủ, Nhũ nương vội lùi về và kêu kinh ngạc:
- Sao ngươi không phản ứng? Vì muốn che giấu xuất xứ sư thừa hay vì

vô khả dù ta phát hiện ở ngươi phải có ít nhất là hai mươi năm công phu tu
vi?

Lão thái thái chợt bảo:
- Cứ giải khai huyệt đạo cho gã. Vì lão thân tuy già nhưng mục lực vẫn

còn khá, đã nhận thấy gã dù cố phản ứng cũng chẳng sao tránh kịp. Nhưng
sao gã có những hai mươi năm công phu tu vi? Ngươi không lầm chứ, Thu
Nguyệt?

Châu Sách chợt bật hỏi:
- Công phu tu vi là gì? Và nếu ám chỉ nội lực chân nguyên thì lão thái

thái quả lợi hại, nhờ đó giúp tiểu nhân biết rõ bản thân hiện có bao nhiêu
nội lực.

Nhũ nương Thu Nguyệt tuân lệnh giải khai huyệt đạo cho Châu Sách:
- Ngươi không biết thật hay đang giả vờ ngô nghê? Vì nếu đã rõ thế nào

là chân nguyên nội lực há không minh bạch đấy cũng là chỗ công phu tu vi
từng tự luyện?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.