KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 188

lo sẽ bị ta trách vì đã không đến diện kiến ta. Bởi ta có lỗi mãi cứ để Hồng
Đào, Xuân Đồng quen thói tùy tiện sắp đặt tất cả. Nào, đáp lời đi.

Châu Sách nhẹ cúi đầu:
- Có phải tiểu nhân đã không làm tiểu nhân hài lòng? Nếu vậy, tiểu nhân

xin nhận lỗi vì đã đến đây và chưa được tiểu thư chuẩn thuận. Và phàm có
lỗi thì phải bị xử trị. Hay là để tiểu nhân tự phạt, bằng cách xin lập tức ly
khai quý phủ, chỉ mong được nhận đủ mười ngày công tạm dùng lộ phí cho
những bước đăng trình kế tiếp. Một lần nữa mong được tiểu thư lượng thứ.

Giai nhân cau mặt:
- Ngươi muốn ly khai? Được chăng? Đấy là ta muốn biết có phải đi hay

ở đều tùy ở mỗi mình ngươi và do ngươi tự định đoạt?

Châu Sách ngẩng mặt lên:
- Tiểu nhân chỉ đem thân đổi lấy đủ bữa ăn mỗi ngày, thiết nghĩ chẳng hề

bị ràng buộc bởi bất kỳ ước thức nào. Và nếu không được tiểu thư tin dùng,
ắt cả quý phủ cũng chẳng một ai chịu lưu dung, vậy lẽ nào không để tiểu
nhân đi toại nguyện?

Giai nhân phân vân:
- Nghĩa là ngươi minh định không đến đây vì đã nhận lệnh ngấm ngầm

giám sát ta?

Châu Sách sững sờ:
- Giám sát tiểu thư? Làm gì có? Tiểu nhân có tư cách giám sát ai? Vậy ai

đã có nhận định này? Sao nỡ vu hại tiểu nhân? Thật mong tiểu thư minh
xét. Bởi đến diện mạo tiểu thư, mãi hôm nay tiểu nhân mới có diễm phúc tỏ
tường. Như vậy mà gọi là giám sát ư? Thật oan cho tiểu nhân quá.

Giai nhân cau mặt lại:
- Quả thật qua phản ứng của ngươi lúc nãy cũng khiến ta tin ngươi chỉ

lần đầu diện kiến ta. Vậy giải thích thế nào đây với thái độ hành vi lén lút
của khá nhiều gia nhân bổn phủ mấy ngày qua cứ luôn đảo vãng xung
quanh? Dĩ nhiên ta tự hiểu họ chẳng bao giờ dám vô lễ dò xét ta và nhất là
họ luôn chủ ý để ta cũng phát hiện họ. Vậy là giám sát ngươi chăng? Và tại
sao?

Châu Sách chấn động:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.