KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 230

hung hãn kia được gọi là Tử Vực tuyền. Dĩ nhiên vì nó quá nguy hiểm.
Nhưng kỳ thực, sỡ dĩ gọi như vậy là do cách gọi của Tử Hoa Tuyết Ngư mà
ra. Bởi chỗ nguy hiểm bậc nhất của Tử Vực tuyền là sự phóng xuất chất
Độc Trung Chi Độc của Tử Hoa Tuyết Ngư. Đấy là nói nếu Tử Hoa Tuyết
Ngư cảm thấy nguy và cần phải phóng xuất độc chất để tự vệ. Ngươi hiểu
chứ?

Châu Sách cay mày:
- Vậy muốn bắt và sau đó thu giữ Tử Hoa Tuyết Ngư thì làm thế nào?

Đây cũng là nghi vấn thứ hai lúc nãy tiểu nhân toan hỏi nhưng chưa kịp.

Lão thái thái một lần nữa chuyển hướng câu chuyện:
- Ngươi vẫn quyết mạo hiểm?
Châu Sách gật đầu:
- Vì tiểu nhân tự tin bản thân hoàn toàn đủ bản lãnh thực hiện.
- Bằng cách phải tập làm quen từ dễ đến khó như ngươi vừa làm?
Châu Sách lại gật đầu:
- Lão thái thái không tin?
- Hãy khoan nói lão thân tin hay không. Chỉ nên cho biết độ bao nhiêu

lâu là hoàn thành? Đừng quên, muốn tiến vào là một chuyện, lúc thật sự
tiến vào lại là một chuyện hoàn toàn khác, có thể ví như một trời một vực.

Châu Sách quay lại nhìn đoạn Tử Vực:
- Nhất định vào tầm này ngày mai tiểu nhân sẽ bắt đầu tiến vào đấy.

Nhưng nếu muốn duy trì được lâu, để đủ thời gian tìm và thu giữ Tử Hoa
Tuyết Ngư, tiểu nhân nghĩ cũng phải tiếp tục tập.

- Độ bao lâu?
Châu Sách xoay mặt lại:
- Có thể ba hoặc năm. Thôi thì cứ cho chỉ khoảng mười ngày là cùng.
- Được. Vậy ngươi vẫn quyết định mạo hiểm?
Châu Sách cười ngạo nghễ:
- Đã là nam nhi đại trượng phu, tiểu nhân thêm tự hào vì bình sinh chưa

hề nói hai lời bao giờ. Lão thái thái hãy nên tin thay vì cứ mãi thái độ nghi
ngờ.

Lão thái thái không giận, chỉ thở hắt ra:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.