KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 231

- Vậy thì cứ như thế. Vì với mười ngày tới đây, phần lão thân cũng cần

tìm cho ngươi một vài vật dụng. Kẻo không, sau bao công lao khổ luyện,
hãy cứ gọi như vậy, lại thêm mọi thành tâm quyết mạo hiểm của ngươi để
tân lực giúp bổn phủ, há trở thành vô ích sao? Không những thế, để thật
thuận tiện cho ngươi, vì lão thân cảm nhận ý ngươi như đã quyết khổ luyện
đêm ngày, lão thân quyết lưu Tuyết Hà lại, để lúc cần cũng có người lo đủ
mọi vật thực chu tất cho ngươi. Có được chăng?

Thượng Quan Lĩnh lo lắng:
- Mẫu thân sắp đặt như vậy liệu ổn thỏa chăng? Vì nếu được sao không

để hài nhi lưu lại phục dịch gã?

Châu Sách cả cười:
- Vãn bối nào dám. Kể cả thành ý của lão thái thái muốn tiểu thư Tuyết

Hà cũng vậy. Vì suy cho cùng, vãn bối vẫn là gia nhân, liệu tư cách gì
mong được tiểu thư, thậm chí được cả Thượng Quan tiền bối phục dịch?
Xin hãy cứ như thế này, vãn bối thủy chung chỉ cần mỗi ngày ba bữa, nước
uống thì có cả dòng suối, hãy để gia nhân quý phủ ngày ngày mang vật
thực đến và độ mười ngày nữa nhất định có kết quả.

Lão thái thái lập tức gật đầu:
- Nhưng ngươi cũng chớ khước từ nếu như tự Tuyết Hà lại muốn giúp

ngươi. Và thêm nữa, Châu Sách ngươi nghĩ sao nếu lão thân tỏ bày ý định
là quyết thu ngươi làm dưỡng diệt, được kể đồng hàng và ngang bối phận
với Võ nhi?

Thượng Quan Lĩnh châu mày:
- Mẫu thân...
Lão thái thái xua tay:
- Gã dám mạo hiểm vì Võ nhi. Hãy giả thử, vạn nhất gã có bề gì thì đại

ân ấy bổn phủ phải đáp đền thế nào đây? Đừng nói thêm gì nữa, vì ý mẫu
thân đã quyết, nhưng chỉ lo gã vẫn không thuận.

Châu Sách đáp ngay:
- Mỹ ý của lão thái thái một lần nữa hãy cho tiểu nhân chỉ tâm lĩnh mà

thôi. Vì thú thật, việc trước kia đã từng ấn định hạn kỳ một năm hiện chưa
kết thúc, vậy đừng thêm gì nữa trước khi tiểu nhân có quyết định. Chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.