KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 240

Mọi người vỡ lẽ và nhận ra quả thật Châu Sách đang có trạng thái tương

tự xuất thần. Vì hầu như Châu Sách không nghe những gì lão thái thái vừa
nói, bằng chứng là vẫn tiếp tục biến chiêu, dần phô bày rõ hễ càng kéo dài
thì mọi phản ứng càng thêm linh hoạt lẫn lợi hại.

Đổi lại, ai cũng nhận ra Thượng Quan Lĩnh dù thân danh là chủ nhân

Thượng Quan phủ gia thế mà càng đối phó Châu Sách thì càng có sắc mặt
ngưng đọng thật nghiêm trọng.

Được một lúc, với diện mạo đã thấm đẫm mồ hôi, Thượng Quan Lĩnh

chợt động thân lao vọt ra bên ngoài.

Vù...
Châu Sách cứ thế lao theo như thể Thượng Quan Lĩnh là từ thiết thạch

chạy đến đâu thì hút Châu Sách theo đến đấy. Mọi người kinh nghi cũng
lao ra ngoài và hiểu ngay vì sao Thượng Quan Lĩnh chợt có thái độ này.

Thế là với không gian xung quanh đã được thoáng rộng, không gò bó và

chật hẹp như trong phòng lúc nãy, Thượng Quan Lĩnh lập tức thi triển tuyệt
kỹ, dụng lực nhiều hơn, phổ thành chưởng, đối phó và tấn công Châu Sách
từ khoảng cách xa hơn, không muốn tiếp tục cận chiến nữa.

Ào...
Nhưng Châu Sách như vẫn muốn cận chiến, thế là cứ ngang nhiên đạp

bộ, tự du mình vào vùng phạm vi uy lực chưởng phong của Thượng Quan
Lĩnh, cơ hồ không nhận biết đây là hành vi cực kỳ mạo hiểm, sẽ khiến
Châu Sách hoặc táng mạng hoặc bị nội thương nếu để chưởng phong ấy
chạm vào.

Thượng Quan Lĩnh kinh hãi, vội thu chưởng về. Ngờ đâu, chưởng chiêu

chỉ mới thu, Châu Sách vẫn tiếp tục đạp bộ nên xuất kỳ bất ý vừa tiếp cận
Thượng Quan Lĩnh vừa thần tốc xuất phát một chiêu sát thủ.

Vù...
Mọi người bàng hoàng nhìn. Thượng Quan Lĩnh vì cũng bàng hoàng

tương tự nên chợt nhắm hai mắt lại.

Thượng Quan Tuyết Hà bật lên tiếng kêu thất thanh, thét thật to:
- Châu huynh!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.