KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 94

huyệt đạo gã.

Gã thất kinh:
- Ai? Sao lại chế ngự ta?
Tiếng hồi đáp càng làm gã thất kinh:
- Ngươi quả là một cuồng đồ to gan. Hãy câm miệng và mau đi theo ta.
Thật không gì làm gã bàng hoàng hơn so với lúc này:
- Kiều Thái Ngọc?!
Chợt...
Chát! Chát!
Hai bên mặt của gã đã bị bàn tay mềm mại ấy đánh vào thật mạnh. Gã

đau bên ngoài thì ít, đau nhói tận tâm can mới là nhiều.

Vì vậy gã cứ nín lặng và cứ để hai nữ nhân tâm địa khó lường muốn làm

gã như thế nào tùy ý.

Thật lạ, để tiến vào Xuyên Cương động, gã nhớ chính bản thân gã phải đi

xuyên qua một vùng vân vụ mờ tối được biết với tên gọi là Mê Hồn trận.
Tuy nhiên, lúc này để quay trở lại, gã được hai nữ nhân dẫn đi theo một lối
hoàn toàn khác, hầu hết là xuyên qua các khe đá hẹp và rất ngoằn ngoèo,
khúc khuỷu, thật không dễ ghi nhận nếu chỉ được đi qua một lần.

Nhưng dù sao tất cả rồi cũng kết thúc, đây là nói về lượt quay trở ra này

của gã, vì trước mắt gã mọi cảnh quang đã bất ngờ được mở toang, cho gã
nhìn thấy ở bên ngoài còn thêm nhiều nhân vật nữa như cũng đang đợi gã.
Trong đó, gã thập phần hoang mang do phát hiện Bạch Quan Vịnh cũng có
mặt và với diện mạo hầm hầm, vừa nhìn vừa tỏ dấu hiệu như sẵn sàng đối
phó hoặc ăn tươi nuốt sống gã nếu có thể.

Lập tức gã hiểu ra ở bên ngoài quả có biến và điều đó không chỉ làm

thay đổi thái độ của hai nữ nhân, một là tiểu cô cô và một là thê tử của gã -
mà còn khiến những ai từng quan tâm kỳ vọng gã cũng thay đổi thái độ.

Nhưng đó là sự biến gì? Gã không biết, vì thế đã toan hỏi.
Ngờ đâu có một vị thiếu gia công tử đang đứng ngoài cùng mọi người

chợt kêu lên với thái độ xấc xược là lấy tay chỉ vào gã:

- Châu Sách?! Ta ngỡ kẻ nào to gan dám mạo nhận thành bổn thiếu gia

ngờ đâu chính là Châu Sách ngươi, chỉ là hạng gia nhân tầm thường trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.