KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 1 - Trang 168

Jesus bị bắt, kẻ thù bắt lấy ông ấy, còn đệ tử này đi theo trong đám
đông. Đám đông trở nên nhận biết rằng ai đó trông như người lạ, và

họ hỏi anh ta, 'Anh là ai? Anh có phải là đệ tử của Jesus không?'
Anh ta nói, 'Jesus này là ai vậy? Tôi chưa bao giờ nghe nói tới cái

tên này.' Và ba lần, thực tế ba lần trước khi mặt trời mọc, anh ta đã
phủ nhận. Và khi anh ta phủ nhận lần thứ ba, Jesus nhìn lại và ông

ấy nói, 'Vậy mà mặt trời còn chưa lên tới đường chân trời.'
Không ai khác hiểu được nhưng đệ tử này phải đã khóc sâu bên
dưới rằng mình đã phủ nhận Christ - rằng anh ta không biết con

người này, anh ta là người lạ trong thị trấn, anh ta đơn giản tới vì tò
mò. Vào khoảnh khắc cuối cùng ngay cả các đệ tử cũng biến mất.
Thế rồi Jesus bị đóng đinh, thế rồi các đệ tử tụ tập lại, thế rồi nhiều

đệ tử hơn tụ tập lại, thế rồi ngày một nhiều hơn. Bây giờ gần một
phần ba nhân loại là người Ki tô giáo.
Điều này dường như là mặc cảm vô cùng. Nghĩ mà xem, nếu Jesus

mà không bị đóng đinh - không bị đóng đinh - thì đã không có Ki tô
giáo chút nào. Không phải là Jesus đã tạo ra Ki tô giáo đâu, chính

cây thập tự đấy. Đó là lí do tại sao cây thập tự trở thành biểu tượng
của Ki tô giáo. Tôi gọi Ki tô giáo này là 'Thập tự - giáo', không phải là

Ki tô giáo. Thực tế chính cây thập tự, chính cái chết mới tạo ra mặc
cảm. Và nó tạo ra nhiều mặc cảm tới mức... phải làm gì khi mặc

cảm nảy sinh? Bạn có thể bù lại chỉ bằng tôn thờ.

Khi thầy còn sống bạn yêu thầy: tôn thờ của bạn có tình yêu trong

nó, và tôn thờ của bạn không có phô bầy trong nó. Nó là luồng chảy
tự nhiên của trái tim bạn. Nhưng khi thầy chết và bạn bao giờ cũng

phủ nhận thầy, thế rồi bạn tôn thờ thầy: tôn thờ của bạn có cuồng tín
trong nó, phô trương trong nó. Bạn muốn chứng minh cái gì đó.

Chống lại ai? Chống lại thái độ riêng của bạn.

Tôi đã nghe:
'Anh chắc chắn trông chán nản quá,' một anh bạn nói với Mulla

Nasruddin. 'Chuyện rắc rối gì vậy?'
'Thế này,' Mulla nói, 'anh có nhớ bà cô tôi vừa mới chết không? Tôi
là người đã giam giữ bà ấy trong bệnh viện tâm thần trong năm năm

cuối đời bà ấy. Khi bà ấy chết, bà ấy để lại cho tôi tất cả số tiền của
bà ấy. Bây giờ tôi phải chứng tỏ rằng bà ấy có tâm trí lành mạnh khi
bà ấy làm di chúc sáu tuần trước.'

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.