KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 1 - Trang 21

Đây chính là bụng mẹ đấy. Bụng mẹ là kalpataru, cây thoả ước. Đứa
trẻ chưa bao giờ trở nên nhận biết về bất kì nhu cầu nào. Trước khi

nó trở nên nhận biết điều đó được đáp ứng rồi. Điều đó tuyệt đối tự
động. Nhưng đứa trẻ phải rời khỏi bụng mẹ; điều đó cần cho sự

trưởng thành của nó. Bởi vì một mình thoải mái không bao giờ có
thể giúp cho bạn trưởng thành được, bởi vì không có thách thức.

Đứa trẻ phải rời khỏi bụng mẹ, và điều đầu tiên đứa trẻ sẽ phải làm
sau khi rời khỏi bụng mẹ là điều cơ sở của mọi sự sống còn - nó sẽ

phải thở theo cách riêng của nó. Nó sẽ phải nỗ lực theo cách riêng
của nó. Nó trở thành một sa môn.
Trong bụng mẹ nó là một brahmin. Mọi thứ đã xảy ra bởi ân huệ.
Mọi thứ đã xảy ra, nó đã chẳng làm gì gì cả. Nhưng mọi người đều

phải ra khỏi bụng mẹ. Mọi brahmin đều phải trở thành shramana.
Phật nói qua việc là sa môn, trưởng thành là có thể.
Thế rồi đứa trẻ dần dần trưởng thành xa hơn, xa mãi khỏi người mẹ.

Sau việc sinh nó sẽ vẫn phải phụ thuộc vào vú mẹ. Thế rồi một
khoảnh khắc sẽ tới khi nó không còn phụ thuộc vào vú mẹ nữa,

nhưng nó vẫn phụ thuộc vào người mẹ nuôi nó. Thế rồi nó sẽ đi học.
Nó đi xa hơn khỏi người mẹ, nó trở nên ngày một độc lập hơn, nó

trở nên ngày một là cá nhân hơn. Thế rồi một ngày nào đó nó rơi
vào tình yêu với một người đàn bà khác và nó bị cắt khỏi người mẹ

một cách hoàn toàn.

Đó là lí do tại sao không người mẹ nào có thể tha thứ cho người đàn

bà đã lấy đi đứa con trai của mình. Không bao giờ - với người mẹ,
không thể nào tha thứ được cho người đàn bà đã lấy đứa con mình

đi... xung đột sâu sắc. Nhưng người đàn ông thực sự trưởng thành
khi người đó rơi vào tình yêu với người đàn bà, bởi vì thế thì anh ta

đã quay lưng lại với mẹ mình hoàn toàn. Bây giờ anh ta đã quay một
trăm tám mươi độ.
Phật nói rằng trong thế giới tâm lí vẫn còn nhiều gốc rễ cần phải
chặt bỏ. Bạn phải trở nên ngày một nhận biết rằng bạn có thể đã đi

xa khỏi người mẹ, nhưng thế rồi bạn tạo ra người mẹ tâm lí. Bạn có
thể đi xa khỏi người bố, nhưng thế rồi bạn tạo ra hình ảnh người bố

trên trời - thượng đế cai quản khắp thế giới, đấng cai quản tối cao.
Và bạn gọi ông ấy là cha. Lần nữa bạn đang cố gắng trở nên phụ

thuộc - cứ dường như bạn sợ sự độc lập của mình. Tất cả những
điều này đều là gốc rễ; mọi gốc rễ đều phải bị chặt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.