KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 2 - Trang 300

Nó có thể được gọi là Krishna hay Mohammed hay Mansoor hay bất
kì cái gì. Bất kì cái tên nào cũng được bởi vì nó là không tên.
Đó là lí do tại sao tôi đổi tên bạn khi tôi điểm đạo cho bạn có tính

chất sannyas - chỉ để cho bạn cảm giác rằng cái tên có thể được
thay đổi, nó không thuộc vào bạn. Nó có thể dễ dàng được thay đổi.

Nó có tiện ích trong thế giới, nhưng nó không có thực tại.

Đứa trẻ biết rằng tên nó là Ram. Cái tên này để người khác gọi nó.

Nó không thể tự gọi mình là Ram được bởi vì điều đó nữa sẽ gây
lẫn lộn. Người khác gọi nó là Ram, nó phải gọi bản thân nó là cái gì

đó khác, bằng không nó sẽ lẫn lộn.
Swami Ram Teerth hay tự gọi mình là Ram, ở ngôi thứ ba. Điều đó
gây rất lẫn lộn. Ông ấy là người tuyệt vời, và chỉ mỗi không dùng 'tôi'

- bởi vì cái 'tôi' đã tạo ra nhiều rắc rối thế - chỉ như một cử chỉ, ông
ấy quen tự gọi mình là Ram. Khi ông ấy tới Mĩ ông ấy đột nhiên nói,

'Ram khát,' và mọi người không hiểu. Ông ấy ngụ ý gì? - 'Ram khát.'
Họ sẽ nhìn quanh - ai là Ram? Và ông ấy sẽ nói, 'Ram này khát.'

Nhưng điều này gây lẫn lộn. Bạn nói, 'Tôi khát,' và mọi sự được giải
quyết. Bởi vì khi bạn dùng tên điều đó dường như ai đó khác khát.
Cho nên có nhu cầu về cái tên để người khác gọi bạn, và có nhu
cầu về cái gì đó, một kí hiệu, để bạn có thể tự gọi mình. Nó là nhu

cầu của xã hội, nó không liên quan gì tới sự tồn tại hay thực tại.
Các ông nên nghĩ về bốn yếu tố tạo nên thân thể...

Phật nói thân thể bao gồm lửa, đất, nước, khí - bốn điều này có đó,

chúng đều là những thứ thực, và không có gì khác. Đằng sau bốn
thứ này chỉ có không gian thuần khiết bên trong bạn. Không gian

thuần khiết đó là điều bạn thực sự là gì - không gian số không đó.
Phật không muốn gọi nó thậm chí là cái ngã, bởi vì cái ngã lại mang
sự phản chiếu xa xăm nào đó của bản ngã. Cho nên ông ấy gọi nó

là vô ngã, anatta. Ông ấy không gọi nó là atma, ngã, ông ấy gọi nó
là anatma, vô ngã. Và ông ấy phải, ông ấy tuyệt đối phải. Người ta
không nên gọi nó bằng bất kì cái tên nào.
Tôi đã bắt gặp nó. Nó không có tên, và nó không có hình dạng. Nó

không có bản chất, và nó không có trung tâm. Nó chỉ mênh mông,
thuần khiết, trống rỗng, đầy đủ. Nó là phúc lạc thuần khiết - Sat-

chitanand. Nó là chân lí, nó là tâm thức, nó là phúc lạc, nhưng nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.