nó chỉ là điều tạm thời - lần nữa bạn sẽ quay lại, bạn sẽ cứ quay lại
mãi.
Với tính chất sannyas, cánh cửa mở ra. Bạn có thể không quay lại,
hay, cho dù bạn quay lại, bạn sẽ tới theo cách tốt hơn, nhận biết
nhiều hơn. Cho dù bạn có tới, bạn sẽ tới để học cái gì đó, để chín
chắn.
Ở phương Đông, toàn thể quan niệm về trưởng thành đều nảy sinh
từ cuộc sống, trưởng thành ra ngoài cuộc sống.
Tính chất sannyas mang tính sáng tạo, tự tử mang tính phá huỷ.
Trong tự tử, bạn đơn giản làm điều gì đó một cách tuyệt vọng. Trong
tính chất sannyas, bạn đang làm điều gì đó rất có chủ định để biến
đổi cách thức của mình, chính phong cách sống của bạn. Thực tế
bạn không ngán cuộc sống mà bạn ngán với cách sống của mình.
Thực sự không phải bạn ngán với cuộc sống - bởi vì thực tế bạn có
biết cuộc sống là gì đâu - nhưng với hình mẫu sống của mình, việc
co hẹp mà bạn đã làm cho cuộc sống của mình, cái hiện tượng tựa
như đường hầm mà bạn đã tạo ra từ cuộc sống của mình, sự tù
túng mà bạn đã tạo ra từ cuộc sống của mình.
Bạn không biết cuộc sống là gì, bạn chỉ biết một thứ kiểu đường
hầm - tối tăm, bẩn thỉu, bị giới hạn, đè nghiến, què quặt, tê liệt - và
đến cuối bạn thấy chẳng có gì ngoài cái chết. Cho nên phỏng có ích
gì mà cứ bị tra tấn? Sao không làm nó hôm nay đi? Nếu nó sẽ xảy
ra ngày mai, thế thì sao phải đợi đến mai? Đó là logic của người tự
tử.
Thực tế người tự tử còn thông minh hơn những người chưa bao giờ
nghĩ tới điều đó. Chỉ kẻ ngốc mới không bao giờ tự tử; chỉ kẻ ngốc
mới không bao giờ chán; chỉ kẻ ngốc mới không bao giờ trở nên
nhận biết về cái vô tích sự của cuộc sống của họ...
Người thông minh nhất định đôi khi nghĩ, 'Tất cả những cái này
phỏng có ích gì nhỉ? Sao mình lại đi? Để làm gì? Chẳng cái gì xảy
ra, chẳng cái gì dường như xảy ra, chẳng cái gì có thể được hi vọng
từ nó cái toàn thể dường như vô vọng. Thế thì sao cứ đi tiếp?' Ý
tưởng tự tử nảy sinh bởi vì thông minh. Do đó, tôi nói, kẻ ngốc
không bao giờ nghĩ tới tự tử cả; người thông minh nghĩ tới tự tử.
Nhưng những người thực sự thông minh - không thông minh vừa
phải mà ở chính đỉnh của thông minh - họ nghĩ tới tính chất