KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 3 - Trang 188

bà cám dỗ anh ta. Anh ta có thể ngần ngại, nhưng khi đàn bà có đó
để cám dỗ, đàn ông trở nên rất bạo dạn. Khi vợ có đó, thì chồng trở

nên rất bạo dạn. Đừng bao giờ đánh nhau với chồng khi vợ hiện
diện - anh ta sẽ giết bạn. Anh ta phải tự chứng minh về mình bởi vì

vợ có đó. Khi anh ta một mình, bạn có thể đánh nhau; anh ta sẽ
không bận tâm - anh ta sẽ nói thế là tốt.
Khi bạn có người đàn bà cùng mình, bạn trở nên liều lĩnh. Bạn phải

chứng tỏ cho người đàn bà rằng bạn là anh hùng, người vĩ đại,
người dũng cảm, bạo dạn. Thế thì bạn có thể phát điên, bạn có thể

làm bất kì cái gì.

Nhưng ngay cả thế Thượng đế cũng hoài nghi: có thể đàn bà cũng

không đủ. Ông ấy đã tạo ra con rắn: rắn cám dỗ đàn bà, đàn bà cám
dỗ Adam. Và tất nhiên điều đó được lập kế hoạch rất kĩ lưỡng - hử?

- đấy là một vở kịch hay, lập kế hoạch chu đáo. Tất cả các nhân vật
đều có đó. Adam bao giờ cũng có thể nói, "Tôi không chịu trách

nhiệm. Eve, cô ấy chịu trách nhiệm." Cô ấy bao giờ cũng có thể nói,
"Tôi không chịu trách nhiệm - rắn ấy." Và tất nhiên rắn thì không thể

nói được, cho nên câu chuyện này chấm dứt ở đó. Nếu mà rắn có
thể nói được thì nó đã nói, "Thượng đế chịu trách nhiệm." Chẳng ai

đã hỏi rắn - ai chịu trách nhiệm? Rắn hoàn toàn im lặng.

Xem đấy: bất kì khi nào bạn nói ai đó khác chịu trách nhiệm, bạn

đang làm gì? Bạn đơn giản đẩy trách nhiệm đi. Chồng nói vợ chịu
trách nhiệm; vợ nói con chịu trách nhiệm - và con cái, tất nhiên câm

lặng; chúng không thể nói được điều gì. Cho nên tại đó chuyện
dừng lại. Chúng ta cứ đổ trách nhiệm lẫn cho nhau.
Bạn trở nên mang tính tôn giáo vào cái ngày bạn nhận ra "Mình chịu

trách nhiệm." Dũng cảm lên. Cảm thấy trách nhiệm của mình - và đi
vào trong mọi điều cám dỗ bạn, và đi với nhận biết đầy đủ, đi có ý
thức. Đi một cách có chủ ý vào trong nó.
Tôi muốn nói với các bạn một luật khác của cuộc sống: nếu các bạn

đi một cách có chủ ý vào cái gì đó, nó không bao giờ có thể trở
thành tù túng của bạn được. Đừng đi cứ như là bạn bị kéo vào đó.

Đừng đi như kẻ nô lệ: đi như người chủ. Cho dù bạn đi vào cái gì đó
bị cấm đoán, bị tất cả các tôn giáo công bố là tội lỗi, cứ đi một cách

dũng cảm và đi với tinh thần trách nhiệm. Nói: "Tôi muốn đi và tôi
muốn thám hiểm chiều hướng này. Và tôi đi đấy." Đừng cảm thấy

mặc cảm! Bởi vì nếu bạn cảm thấy mặc cảm thì bạn sẽ đi nửa vời -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.