KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 3 - Trang 197

Và những người Ấn Độ có câu hỏi, họ không bao giờ tới tôi. Tôi đã
tạo ra quá nhiều rào chắn để họ không tới được. Những người Ấn

Độ có tâm trí bị chứa chất quá nhiều, họ không tới tôi - và tôi không
muốn họ ở đây. Tôi đã làm mọi nỗ lực để ngăn cản họ khỏi tới tôi.

Tôi không quan tâm tới họ.
Những người Ấn Độ tới tôi là tới để hiện hữu với tôi - một cách im
lặng. Họ có thể hiểu ngôn ngữ của im lặng. Nhưng khi người

phương Tây tới, người đó không thể nào hiểu được ngôn ngữ của
im lặng. Người đó chỉ có thể hiểu ngôn ngữ của logic. Cho nên tôi

phải nói - tôi phải nói quá nhiều với người phương Tây. Dần dần, tôi
thuyết phục họ trở nên im lặng, họ cũng trở thành người Ấn Độ.
Nhưng điều đó cần thời gian.
Với khán giả có thể dường như là tôi không chú ý tới người Ấn Độ.

Và câu hỏi này là từ một người phương Tây - câu hỏi này là từ
Anurag. Bạn có thể thấy rằng khi một người Ấn Độ tới để nhận tính

chất sannyas, tôi cho người đó tính chất sannyas. Cho dù tôi có hỏi
liệu người đó có điều gì cần hỏi không, người đó đều nói không. Đôi

khi tôi thậm chí không hỏi người đó - tôi có thể thấy rằng người đó
đã không tới để hỏi câu hỏi nào. Người đó đã tới để hiện hữu với tôi.

Và đó là điều có ý nghĩa hơn cả, sâu sắc hơn cả. Người đó đã tới
chỉ để gặp tôi, chỉ để hiện hữu với tôi. Người đó muốn một cây cầu

trong im lặng.

Nhưng với người quan sát điều đó sẽ dường như tôi không chú ý

nhiều, bởi vì khi tôi nói bạn nghĩ là tôi đang chú ý. Khi tôi nói nửa giờ
cho một người, tất nhiên bạn nghĩ tôi đã quá chú ý tới người đó.

Điều đó đơn giản chỉ ra rằng người này còn quá nhiều trong đầu và
tôi phải khuyên nhủ người đó.
Tâm trí phương Tây chỉ là tâm trí - nó đã quên mất trái tim. Tâm trí
phương Đông không chỉ là tâm trí - trái tim vẫn còn chiếm ưu thế,

may thay; tâm trí là phụ. Cho nên không có nhu cầu nói nhiều.
Người đó chạm chân tôi và người đó sung sướng, người đó cực kì

sung sướng - người đó đã chạm vào cái gì đó thật, người đó đã
chạm vào cái gì đó từ cái không biết. Với người phương Tây điều đó

dường như vô nghĩa: Thế thì tại sao bạn đã đến? - chỉ để chạm
chân thôi sao? chỉ để ngồi im lặng thôi sao? Để im lặng thì bạn có

thể ngồi nhà mình cũng được. Thế thì tại sao bạn đi xa thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.