KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 3 - Trang 227

Bây giờ, một khi bạn thưởng thức cái gì đó, dù là bất kì cái gì, ham
muốn cứ nảy sinh đi nảy sinh lại để lặp lại nó. Bất kì điều gì bạn đã

biết trong quá khứ, bạn cứ đòi hỏi nữa trong tương lai. Tương lai
của bạn chẳng là gì ngoài quá khứ của mình được sửa đổi. Tương

lai của bạn chẳng là gì ngoài ham muốn lặp lại quá khứ của mình.
Và, tất nhiên, nếu bạn sống một cuộc sống chán chường, thì không
ai khác chịu trách nhiệm điều đó ngoài bạn. Bạn hỏi xin chán

chường. Và chán chường là khổ. Bạn hỏi xin chán chường bởi vì
bạn hỏi xin việc lặp lại. Cái gì đó đã xảy ra; chẳng hạn, bạn đang

ngồi, và bỗng nhiên ngôi sao đầu tiên của buổi tối trở nên thấy
được. Và bạn quan sát. Và đó là buổi chiều êm đềm; trời mát mẻ và
chim đang quay về tổ. Và lúc đó có im lặng và rất nhiều nhạc điệu và

bạn đã trong hài hoà. Chỉ quan sát ngôi sao đang trở nên thấy được
bạn cảm thấy cái đẹp. Bây giờ, bạn đã thưởng thức cái gì đó - bạn

sẽ thu lấy nó như một kho báu. Kho báu này sẽ làm bạn khổ.
Trước hết, bạn sẽ khao khát nó lần nữa và lần nữa. Khao khát đó sẽ
tạo ra khổ. Và nó không thể được lặp lại bởi khao khát của bạn, nhớ

lấy - bởi vì nó đã xảy ra chỉ bởi vì đã không có khao khát trong bạn.
Bạn đơn giản đã ngồi đó không biết cái gì sẽ xảy ra. Nó đã xảy ra

bởi vì bạn không trông chờ nó. Đó là chất liệu cơ sở trong nó. Bạn
đã không nhìn, bạn đã không hỏi. Trong thực tế, bạn đã không ham

muốn - bạn đơn giản có đó. Bỗng nhiên bạn trở nên nhận biết: ngôi
sao đầu tiên. Và trong khoảnh khắc đó khi bạn trở nên nhận biết về
ngôi sao đầu tiên, bạn đã không nghĩ rằng nó là hạnh phúc, nhớ

điều đó nữa. Điều đó tới sau; đó là tóm tắt lại. Trong khoảnh khắc đó
bạn đơn giản ở đó - không hạnh phúc, không bất hạnh, không gì cả.

Những lời này không mang nghĩa gì. Sự tồn tại bao la đến mức
không lời nào mang nghĩa về nó cả.
Nhưng thế rồi nó trôi qua và còn lại kí ức. Và bạn nói đi nói lại, "Nó

đẹp thế - đẹp làm sao! thiêng liêng làm sao!" Bây giờ một ham muốn
nảy sinh để lặp lại nó vào mọi chiều. Hôm sau bạn lại chờ đợi nó,

nhưng bây giờ toàn bộ tình huống đã thay đổi: bạn đang chờ đợi nó,
bạn đang trông đợi nó. Bạn muốn lặp lại kinh nghiệm cũ. Bây giờ,
đây là điều gì đó mới mà không hiện diện trong kinh nghiệm trước.

Cho nên điều này sẽ không cho phép bạn. Bạn trông đợi quá nhiều.
Bạn không thảnh thơi; bạn căng thẳng - bạn sợ mình có thể bỏ lỡ

ngôi sao thứ nhất. Bạn sợ hãi. Bạn lo nghĩ liệu nó có xuất hiện lần
nữa hay không. Nó sẽ không có đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.