đều có thể trở thành công dân hoàn hảo. Trong thực tế, bạn càng
ngu, bạn sẽ càng vâng lời, bạn sẽ càng ít tính nổi dậy. Bao giờ bạn
cũng sẵn sàng sắp hàng cùng với bất kì kẻ ngu nào tới theo mệnh
lệnh. Bất kì ai hô to lên là bạn sẽ sụp xuống dưới chân người đó;
người đó sẽ trở thành người lãnh đạo của bạn.
Nhưng để là cá nhân bạn cần tới thông minh, ý thức sắc bén, bởi vì
rất khó sống một cuộc sống mang tính cá nhân. Bị bao quanh bởi
biết bao nhiêu người ngu, bị bao quanh bởi đám đông, bị bao quanh
bởi người đờ đẫn và chết, rất khó vẫn còn sống động, rung động,
tuôn chảy. Thế thì bạn rất một mình.
Cho nên những người rất nhạy cảm.... Và bây giờ ở phương Tây,
các nhà tâm thần đã trở nên nhận biết về sự kiện là bất kì ai bạn gọi
là gàn dở thì đều là tinh hoa cả. Bạn hỏi R.D. Laing mà xem. Bây
giờ họ nói người gàn dở là tinh hoa; họ đã được phép tự do hơn, họ
nên được giúp đỡ để là cá nhân, và thế thì nhân loại đã vươn lên
cao hơn bao giờ - bởi vì họ là người tiên phong.
Bạn đã bao giờ nghe nói về bất kì người ngu nào phát điên không?
Tôi không nói về những người chậm phát triển; khi tôi nói 'điên', tôi
không ngụ ý người chậm phát triển. Người chậm phát triển là chậm
phát triển về vật lí, thể chất; vấn đề không ở tâm trí. Người gàn dở là
người không chậm phát triển. Trong thực tế, người gàn dở có chỉ số
IQ (số thông minh) cao hơn người thường. Người gàn dở có chỉ số
IQ cao hơn các chính khách của bạn. Người điên Nietzsche có chỉ
số IQ cao hơn Richard Nixon. Người điên Van Gogh có chỉ số IQ
cao hơn Lenin, Mao, Stalin. Một Picasso có thông minh lớn hơn bất
kì Adolf Hitler nào. Nhưng họ tất cả đều là những người gàn dở.
Trong thực tế, họ có vẻ gàn dở bởi vì thế giới này rất đờ đẫn.
Nếu mọi người đều được phép có tính cá nhân, thì người ta sẽ
không tìm thấy người gàn dở ở đâu cả. Nếu mọi người đều được
phép có tính tôn giáo và là chính mình, đích thực là chính mình, thì
sẽ không cần tới nhà thương điên nữa. Người điên là nạn nhân của
xã hội, của xã hội kìm nén. Trước nhất xã hội buộc những người
nhạy cảm thành gàn dở và thế rồi buộc họ vào nhà thương điên hay
buộc họ vào bệnh viện, gây sốc điện cho họ, gây sốc insulin, buộc
họ nằm trên giường nhà tâm thần hàng năm - cực kì lãng phí tiềm
năng, và tiềm năng thuần khiết nhất.