Nhưng khi bạn cầu nguyện, lời cầu nguyện của bạn bao giờ cũng
'làm khó chịu'. Bạn phàn nàn, bạn càu nhàu, cáu kỉnh. Bạn đang nói,
"Chẳng cái gì đúng cả, mọi thứ đều sai. Xin đưa nó vào chỗ đúng đi!
Bằng không thì con sẽ bắt đầu không tin ngài nữa; bằng không thì
con sẽ trở thành kẻ vô thần đấy. Nếu ngài có, thì làm những điều
này đi. Nếu ngài không có, thế thì con kết thúc đây, con không định
cầu nguyện thêm nữa đâu."
Lời cầu nguyện của bạn có phải là một loại hối lộ không đấy? Bạn
thờ phụng Ngài chỉ để thuyết phục Ngài hoàn thành các ham muốn
của bạn sao? Phật nói: Người tôn giáo thực không có quan điểm
của riêng mình - và đó là quan điểm đúng của người đó. Người đó
không sống cuộc sống riêng tư, người đó không sống cuộc sống
tách rời. Người đó đi cùng vũ trụ, người đó là một với vũ trụ. Người
đó không có mục đích tách rời, không có định mệnh tách rời. Định
mệnh của cái toàn thể là định mệnh của người đó. Thế thì người đó
trở thành linh thiêng.
Người không có ý định tất nhiên sống từ khoảnh khắc sang khoảnh
khắc. Người đó không thể phóng chiếu vào tương lai. Với bất kì cái
gì được cần tới trong khoảnh khắc này, người đó đều đáp ứng
tương ứng. Người đó mang tính tự phát và người đó mang tính đáp
ứng. Khi tôi dùng từ 'đáp ứng' tôi dùng nghĩa nguyên thuỷ của nó.
Người đó có khả năng đáp ứng; người đó có thể đáp ứng, và người
đó có thể đáp ứng một cách toàn bộ, bởi vì người đó không có ý
định riêng của mình. Người đó có thể đơn giản nói, "Vâng," và người
đó có thể nói điều đó một cách toàn bộ. Người đó sẽ không giữ lại
điều gì cả. Cái có của người đó sẽ không phải là cái có ngần ngại.
Nó sẽ giống như đoá hoa... nở ra, toả hương thơm của nó cho sự
tồn tại.
Con người của chính ý thì sống cuộc sống không có căng thẳng
nào. Nhìn vào từ 'ý định - intension'; nó được tạo ra từ căng thẳng.
Mọi ý định đều sẽ tạo ra căng thẳng. Từ này được tạo nên từ hai từ,
'in', và 'tension'. Khi thực tại bên trong của bạn mà căng thẳng, nó là
trong căng thẳng. Khi thực tại bên trong của bạn được thảnh thơi và
không có căng thẳng - bạn không định đi đâu cả, bạn không săn
đuổi cái gì cả, bạn không đi theo cái gì cả, bạn chỉ ở đây và bây giờ,
được thảnh thơi - trạng thái của không căng thẳng hay không ý định
đó chính là điều Phật gọi là chính ý. Bởi vì thế thì bỗng nhiên vũ trụ