KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1003

còn nghĩ được, hương sao, chẳng lẽ là lúc chạy vội chảy ra mồ hôi...
thơm?" Nàng cười xong thấy ánh mắt mọi người đều tụ tập ở trên người
mình, không khỏi lại xua xua tay: "Nói đùa, nói đùa thôi."

Tiết Bích Đào nghĩ theo ý của nàng ta cũng thấy buồn cười, hoàn toàn

không thấy tức giận vì quan điểm bị phản bác. Này nếu là do phi tần khác
nói ra, dùng lời nói trong bông có kim, ngữ điệu tươi cười trào phúng, tất
nhiên nàng sẽ không vui. Nhưng Vinh quý nhân lại khác, sau chuyện nàng
đâm bay Tào Tuyển thị, Tiết Bích Đào liền cảm thấy, tuy rằng bộ dáng
nàng ta vụng về là giả vờ, nhưng là do tính tình thẳng thắn là nguồn gốc.

Như nàng ta nói, thật sự chỉ là nói đùa."Nếu thi đấu đặt mình ở giữa

trời đất, vậy hương khí tự nhiên không phải chiếm cái chữ hương kia sao?
Mùi hoa cỏ xanh tươi, mùi thơm điểm tâm, hoa quả lúc xem thi đấu, còn
có... " Tiết Bích Đào gõ gõ bàn giống Hoàng đế vừa nãy, tươi cười xinh
đẹp: "Còn có bàn gỗ hoa lê tản mát ra mùi hương thoang thoảng, vương
vấn quanh mũi, cũng đều có thể tính là mùi trong trận đấu."

"Lúc để phẩm thơ vẽ tranh cũng không ngồi yên được, lúc này xem thi

đấu, ngươi lại có nhàn tâm nghĩ đến những thứ này." Hoàng đế nhướng
mày. Vật nhỏ giải thích cũng khá thú vị, chỉ là hắn nhớ tới ngày thường bảo
nàng đọc thơ nàng đều chu miệng lên rồi chạy đi, không khỏi muốn cười bộ
dáng tao nhã mười phần mà giải thích này của nàng.

Theo hiện đại mà nói, đồng chí Tiết Bích Đào tuyệt đối không có một

tấm lòng của nữ thanh niên văn nghệ.

"Còn có chữ ' vị ' đâu?" Trinh Bảo lâm cười cong cong mắt, mặt ngoài

làm như là nghe thấy chuyện thú vị mà cổ động, trong lòng lại thấy hành
động làm bộ làm tịch này đúng là vớ vẩn.

Chẳng qua là loè thiên hạ thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.