KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1004

Chỉ là hiện giờ trong cung truyền lưu một câu nói cùng loại với "Muốn

thượng vị, dựa Quý phi", hầu như không ai sẽ không cho Quý phi mặt mũi.
Ngay cả nàng, cũng không thể không lợi dụng những lời này, hoặc là nói,
lợi dụng địa vị của Quý phi ở trong lòng Hoàng thượng, mưu tính cho bản
thân. Nàng nói lời này, ánh mắt bất giác nhìn thoáng qua sân thi đấu, rồi lại
thu hồi.

"Ai nói là ' vị '?" Tiết Bích Đào lười nhác chống cằm cười: "Nếu chỉ

nói ba muốn, cái cuối cùng, vì sao không phải là một chữ ' âm '." Nói cách
khác, chính là chiếm thị giác, khứu giác, thính giác cảm quan.

"Tiếng nhạc càng thích hợp với tiệc rượu ăn mừng hoặc là thưởng

cảnh, cùng bầu không khí trên sân thi đấu cũng không hợp." Trinh Bảo lâm
khó hiểu nói.

Tiết Bích Đào cười khẽ: "Tà âm thật là như thế." Nói cách khác,

không phù hợp hoàn toàn là bởi vì Trinh Bảo lâm ở lúc nàng nói liền nghĩ
tới những nhạc khúc làm người chân mềm thân nhũn, hoàn toàn không nghĩ
tới những nhạc khúc bồng bột đại khí.

Trinh Bảo lâm cũng thật sự không nghĩ tới, hoàng cung tranh sủng,

đàn tấu những nhạc khúc tràn dâng không khỏi làm người có mất "Tính"
trí, nào có chỗ thực dụng của âm nhạc kéo dài xuân tình? Chẳng qua, cho
dù là muốn chọn làn điệu làm cho trào dâng...

"Chẳng lẽ Quý phi nương nương muốn dựng sân khấu kịch ở đây sao?

Nếu không một người đàn tấu, sao có thể so sánh với thanh thế to lớn trên
sân thi đấu chứ. Chỉ sợ mệt đến thở hồng hộc, cũng không có ai nghe thấy
được?" Ngô Tiệp dư so với Trinh Bảo lâm càng nhanh hơn một bước mà
nghĩ tới vấn đề như vậy, không khỏi che môi cười.

Lúc thi đấu muốn tìm người dựng đài đặt cầm, còn nói dễ nghe là "ba

muốn", đây không phải là nhàn đến hoảng thì là cái gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.