KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1006

"Ồ... Đây là muốn làm gì..." Vừa nhìn thấy trống, các phi tần ở dưới

không khỏi châu đầu ghé tai, nghị luận sôi nổi.

Cũng không phải đua ngựa, cần trống cảnh báo, huống chi cảnh báo

cũng chỉ dùng một cái trống là được.

Nhưng thấy trước mỗi cái trống lập tức có một người thị vệ đứng, lúc

này bọn họ đều tinh thần hưng phấn, thẳng lưng eo, nhìn đến tam giác cờ xí
vung lên một cái, liền giơ cao cánh tay đánh thật mạnh lên mặt trống, phát
ra tiếng vang trầm túc. Bốn gậy gõ trống đều nhịp đánh trên mặt trống da
trâu, cơ bắp trên cánh tay nổi lên biểu lộ ra động tác đánh xuống của bọn
họ có bao nhiêu cứng cỏi hữu lực, tiếng trống ù ù chấn động mặt cỏ, trên
mặt trống cũng vù vù không ngừng.

Tiếng trống kia gãi đúng chỗ ngứa, không có vang vọng phía chân trời

làm ảnh hưởng tới trạng thái thị vệ phát huy cùng đua ngựa, cũng sẽ không
biến mất trong tiếng hoan hô cùng vó ngựa lộc cộc. Như một khúc nhạc
làm khung cảnh trào dâng, làm cảm xúc của mọi người xem thi đấu ở đây
tràn ngập trong tiếng nhịp trống, không tự giác mà tăng vọt lên.

Ngay cả các thị vệ trên sân thi đấu phấn đấu đã lâu, lúc này hơi hiện

mệt mỏi, ở trong tiếng trống cổ vũ cố cũng thấy tinh thần phấn chấn, tựa
như một gậy chém ra, liền đục thủng cầu môn của đối phương.

"Hoá ra đây là 'âm' theo lời của Quý phi nương nương." Không ít phi

tần sau khi nghe xong tiếng trống liền tăng thêm nhiều hứng thú, đầy mặt
hưng phấn nói chuyện với người bên cạnh, sau khi nói xong mới rốt cuộc
phản ứng lại, bừng tỉnh đại ngộ.

Trong chỗ của con vua, trên mặt Nhị hoàng tử Thừa Trạch chín tuổi có

vẻ mặt suy nghĩ không hợp tuổi, ánh mắt đen nhánh chợt lóe, mang theo
một chút tính trẻ con mà cười nói: "Quý phi nương nương quả nhiên là
người nghĩ thứ người không dám nghĩ, làm người không dám làm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.