Tiết Bích Đào ưm một tiếng, gắng sức đẩy hắn lui ra một chút: "Nặng
quá đi."
Mạnh mẽ tăng thêm trọng lượng, tay Hoàng Đế im lặng luồn vào trong
vạt áo, da thịt nở nang trơn trượt ấm áp, xương cốt mềm mại, giống như
khẽ gập lại liền gãy, hắn cúi đầu cụng trán nàng, mơ hồ nói: "Ngoan, bỏ tay
ra. Trẫm sẽ nhẹ nhàng hơn lần trước, chúng ta thử xem...... nhé?"
Lời nói thực nhẹ, tựa như lông vũ, hắn thổi khí nóng vào bên nàng.
Tay nàng khẽ run lên, tiếp đến lại rút lui, quân lính tan rã.
"Không, không cần......" Nàng ngẩng cần cổ mảnh khảnh trắng như
tuyết lên, yếu đuối, đáng thương hề hề nhìn hắn.
Cho nên hôm qua nàng thêm điểm vào "Thân kiều thể nhuyễn" chính
là lại tự làm tự chịu một lần nữa sao?
Nếu không phải thân kiều, mông nhỏ của nàng cũng sẽ không đau đến
bây giờ, nếu không phải thể mềm, cẩu Hoàng Đế ác liệt cũng sẽ không đưa
ra yêu cầu này oa oa oa.
Cuối cùng Hoàng Đế còn có chút lương tâm, đại khái là nghĩ nàng vừa
mới chịu qua "Hình pháp", không thể quá miễn cưỡng, hôn hôn lên mái tóc
đen của nàng, tạm thời đáp ứng, tươi cười ái muội: "Tạm thời bỏ qua cho
ngươi, lần sau có dùng chiêu này nữa cũng sẽ không để ngươi dễ dàng thoát
thân như vậy nữa."
Cái giường này hơi nhỏ, không tiện làm việc, vẫn nên để tiểu nữ nhân
này nợ, ngày khác lại thanh toán.
Hoàng Đế tính toán xong, đắc ý dương môi, bắt đầu hung hăng mà chà
đạp thân mình thiếu nữ ở dưới thân, đem hoả khí tích tụ lúc trước đều toả
đi.