KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 185

Từ đây, nằm mơ ngồi hỏa tiễn đã bị mọi người đào thải, thay vào đó

ngồi từ đoàn tàu bay đâm vào gốc cây biến thành tục ngữ mọi người say
sưa nói chuyện.

Tiết Bích Đào đứng ở chỗ đó đầu ngón tay nhẹ nhàng một chạm vào

cầm huyền, "Đinh" một tiếng, nàng cười, nghiêng đầu nói với Đại Công
chúa: "Một khúc sau đây, thiếp thân muốn tặng cho Đại Công chúa, chẳng
biết có được không?"

Hàn Diễm Dương đang ngồi tại chỗ khí phình phình (giận dỗi). Nàng

hảo tâm giúp đỡ mẫu hậu, phụ hoàng còn chưa khen đâu, vậy mà mẫu hậu
lại trách cứ nàng, nàng cảm thấy cực kỳ ủy khuất. Lúc này đột nhiên nghe
được Tiết Quý nhân nói muốn tặng một ca khúc cho mình, đôi mắt nhất
thời trợn tròn, như một quả nho tím mọng nước: "Ta?"

"Đúng vậy, bởi vì thiếp thân nhìn thấy đôi mắt của Công chúa nên mới

đột nhiên có linh cảm, Công chúa có muốn nghe ca khúc này hay không?"
Tiết Bích Đào cười cười nhìn Đại Công chúa, cũng không sợ bị cự tuyệt.

Tâm sự của những tiểu cô nương ở tuổi này, nàng vẫn có thể nắm chắc

một hai. Trên thực tế, nàng nói muốn tặng khúc cũng không phải tưởng lấy
lòng Đại Công chúa, một phần là cảm thấy tâm ý bảo vệ mẫu thân của tiểu
hài tử thập phần khó được, càng quan trọng là, nàng không nghĩ chính mình
quá mất mặt, vẫn là có cái lý do sẽ tốt hơn.

Vị Tiết Quý nhân này cũng không phải quá đáng ghét, Đại Công chúa

sờ sờ khóe mắt, ngưỡng cằm nhỏ tinh xảo nói: "Được, vậy ngươi đàn cho
nghe ta một chút đi."

Mọi người nghe Tiết Bích Đào nói như thế, còn cho là nàng sợ mới

vừa rồi làm Đại Công chúa tức giận liên quan cũng chọc Hoàng Hậu không
vui, bây giờ mới lợi dụng cơ hội này lấy lòng. Cũng không chấp nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.