KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 207

Hắn cảm thấy lòng mình tê rần, lại có chút ê ẩm. Đúng thật là hắn

không tin tưởng nàng, nàng ở trong lòng hắn, còn một đoạn rất xa mới có
thể chạm vào sự tin tưởng.

Hắn đối tốt với nàng cũng chỉ là thích, thích cử chỉ của nàng, thích đôi

mắt của nàng, thích dung mạo của nàng và nhiều thứ khác. Thích và sủng là
một chuyện, tín nhiệm là một chuyện khác.

"Ngoan..." Thanh âm của hắn có chút khàn khàn. Không vì cái khác,

chỉ vì lúc nãy nàng xưng "chàng" và "ta" với hắn.

Rõ ràng là không hề suy xét địa vị và quyền lợi.

Nếu không, nàng lại sao lại lớn mật như vậy, lời nói cũng không có

quy củ như vậy. Nếu hắn thực sự muốn truy cứu, chém đầu cũng là nhẹ.

"Ta chỉ là muốn nhanh chóng thăng lên tới Tần vị." Nàng áp mặt mình

vào hắn, thanh âm khao khát nói: "Thời điểm An Tuyển hầu có thai ta từng
nghĩ, nếu ta cũng có hài tử, nhất định phải tự mình nuôi nấng, nhất định sẽ
mọi lúc đều cười nói với nó, đối tốt với nó, nuôi ở trước mặt."

Nàng trẻ con nói nhưng lại làm lòng hắn dậy sóng.

Trong lòng Hoàng Đế bỗng "ầm" một tiếng. Giờ phút này một góc

tường trong lòng hắn sụp xuống. Hắn nghĩ, thì ra là thế. Mà khi nghe thanh
âm của nàng, sự thương tiếc trong tâm hắn càng thêm dày đặc. Hắn biết từ
nhỏ sức khoẻ của nàng không tốt, chỉ sợ là cũng không được cha mẹ coi
trọng. Chính mình không chiếm được, cho nên mới muốn tận lực nuôi dạy
hài tử.

Thật ra chính hắn cũng từng nghĩ tới lúc nàng ôm hài tử, dung mạo hai

người tương tự, ngước khuôn mặt phấn nộn nhìn hắn. Hắn từng nghĩ nàng
và hắn sẽ có một đứa nhỏ, nhưng lại chưa từng nghĩ tới việc chỉ có nữ nhân
lên đến Tần vị mới có thể tự mình nuôi dưỡng hài tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.