KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 226

"Có chuyện gì có thể vào được đôi mắt cá vàng này của ngươi đây?"

Hiền Phi trêu đùa, chờ Sơn Chi không chịu nổi dậm chân, mới nói tiếp: "Ai
bảo đôi mắt ngươi to, cứ nhìn thấy chuyện thú vị là ánh mắt sẽ sáng lên,
trợn tròn như mắt cá vàng làm chi, cũng không thể trách ta tưởng tượng quá
nhiều."

Sơn Chi vội vàng kể lại câu chuyện, chỉ sợ chủ tử lại nghĩ ra từ kỳ

quái nào nữa để hình dung nàng: "Nô tỳ đang nói đến Tiết Tiệp dư và Bùi
Bảo lâm. Tuy rằng bình thường Tiết Tiệp dư không mấy thân thiện với Bùi
Bảo lâm, nhưng tóm lại cách cư xử vẫn khác với mọi người. Nô tỳ còn
tưởng là cảm tình giữa hai người cũng không bình thường đâu. Không nghĩ
tới chỉ vì một chuyện Phó Bảo lâm tranh sủng mà họ lại làm ầm ĩ đến như
vậy......"

Thanh âm Sơn Chi thanh thoát. Nếu người khác nói đến chuyện này

chắc chắn sẽ là giọng điệu vui sướng khi người gặp họa. Nhưng đến lượt
nàng thì lại là một bộ dạng thở dài đáng tiếc, nhìn là vô cùng chân thành.

Tuy Sơn Chi thích xem diễn, nhưng nàng cũng thường xuyên bị cảm

tình của nhân vật ảnh hưởng, đặt chính mình vào vị trí của người nọ mà suy
nghĩ. Không giống những người khác, bọn họ chẳng qua chỉ là người ngoài
cuộc đứng xem kịch vui mà thôi.

Hiền Phi nghe xong, hâm mộ nói: "Tiết Tiệp dư, nàng ấy sống thật là

tùy ý thoải mái."

Sơn Chi nhắc nhở: "Nương nương, người muốn thì cũng có thể như

vậy mà. Người chính là một trong tứ phi - Hiền Phi, chỉ kém Đức Phi một
chút thôi."

"Cái này đâu phải đơn giản như vậy" Hiền Phi cười ôn nhu, chỉ xem

Sơn Chi như một đứa trẻ ngây thơ nghịch ngợm: "Chính bởi vì là một trong
tứ phi nên mới càng phải làm gương cho tốt, mà ta lại không có con cái,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.