Bà phải cùng lão gia thương lượng chia một ít nhân mạch được bố trí
trong cung cho nhị nữ nhi mới tốt. Nói như thế nào cũng là thân sinh cốt
nhục.
"Nương, ngoài cửa gió lớn, chúng ta mau đi vào thôi." Lục Ngạc thấy
sự chú ý của mẫu thân đang dời đi, âm thầm buồn bực, hiếm khi mở miệng
ra vẻ làm nũng nói.
"Nương quên mất, mau đi vào thôi. Lão gia còn đang ở trong phủ chờ
tin tức, chúng ta mau vào báo tin vui cho hắn." Ông Mẫn giả vờ giận liếc
nàng một cái, nhưng vẫn đồng ý yêu cầu, đi đầu mang mọi người vào phủ.
Lại không còn bất công, mỗi tay lôi kéo một nhi nữ, trong lòng thập
phần kiêu ngạo -
Cùng phụ mẫu nói chuyện, dùng xong bữa tối, Tiết Bích Đào liền về
phòng mình chuẩn bị nghỉ ngơi. Chỉ chờ mấy ngày nữa thánh chỉ ban
xuống là có thể lãnh chỉ vào cung.
Trải qua một lần này, đối với chuyện phải vào cung tranh đấu nàng
không bài xích nữa, đại khái là vào cung có thể làm nhiều chuyện 'xấu',
nàng cảm thấy...
Rất có ý tứ.
A, tính kế Đế tâm, không tồi, rất thú vị.
Dù sao ở hiện đại nàng đã học xong Đại học, cũng là thân phụ mẫu
cưỡng chế nàng, dùng tiền của phụ mẫu, không có ý tứ.
Bằng không cũng không có chuyện mỗi ngày chui đầu vào trò chơi
tìm việc vui.