KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 305

Tiếp sau đó là âm thanh chấn động của mũi tên lướt trong gió và âm

thanh dao găm rơi xuống đất.

Thích khách kia che lại vết thương đang chảy máu trên tay phải, ý

cười dưới mặt nạ ngày càng rõ, một cái động thân, chợt biến mất trong rừng
cây.

Hoàng đế rốt cuộc cũng thoát thân từ trong nguy hiểm, khi nhìn về

hướng Tiết Bích Đào, đồng tử đột nhiên co rút.

Lá cây khẽ rung động, lộ ra dung mạo tinh xảo của nữ tử, nàng tùy

tiện cầm mũi tên đâm bảy tấc vào thân của con rắn nhỏ, ném sang một bên,
nhìn hắn cười. Chọn một cành cây thật chắc ngồi xuống, tự tại mà ngậm lấy
miệng vết thương bên cánh tay nhẹ hút.

Máu tươi phun ra, đôi mắt xinh đẹp khẽ lướt, duỗi tay nhẹ nhàng lau

đi giọt máu vương trên khóe miệng, ngược lại dính lên môi đỏ càng thêm
kiều diễm, ướt át.

Cùng người trước kia vui đùa ầm ĩ khác nhau, hắn chờ Hùng Nghiêu

băng bó tốt vết thương trên cánh tay trái, trầm giọng hạ lệnh: "Chuyện vừa
rồi xảy ra không ai được truyền ra ngoài."

"Thần tuân mệnh." Giọng nói đều nhịp.

Hắn là đế vương, từ trước đến nay chỉ cần hạ lệnh, không cần uy hiếp.

Thị vệ đi theo hoàng đế trở về, không tự chủ được hướng về phía táng

cây, ngẩng đầu nhìn nàng.

Ánh mắt dịu dàng mang theo thương tiếc không nói nên lời: "Bảo bối,

xuống dưới."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.