KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 307

Ngay lúc đó nàng tuyệt đối không thể biết được thứ trên người có độc

hay không có độc.

Nếu là rắn độc, sinh tử chẳng qua cũng chỉ cách một ranh giới.

Sau khi trải qua nguy hiểm, Tiết Bích Đào cũng thả lỏng rất nhiều.

Nàng thầm nghĩ, ít nhiều cảnh giác cũng giúp nàng cảm nhận được rắn này
có độc hay không, nếu không việc liều mình vì Hoàng đế, nàng cũng phải
suy xét một chút.

Cơ hội này thật khéo, kế hoạch ban đầu cũng không cần thiết. Giờ

phút này đã đánh tan được sự nghi ngờ của Hoàng đế, lại xả thân cứu hắn,
kỹ năng nháy mắt đã tăng lên mười điểm, là lần tăng nhanh nhất từ trước
tới nay, nàng rất hứng thú.

"Hoàng thượng, chúng ta đi một ngày chỉ săn được một con rắn nhỏ."

Tiết Bích Đào che miệng ngáp một cái, chỉ chỉ con rắn ở trong góc.

Lời ngầm là, ngươi có ngại mất mặt hay không? Ta rất ngại.

"Ai nói." Sau khi Hoàng đế buông nàng ra lại có chút luyến tiếc, thấy

thể lực nàng đã dùng hết có chút mệt mỏi liền nhẹ ôm nàng vào ngực, nói:
"Còn có rất nhiều người."

Tiết Bích Đào nghe vậy ánh mắt khẽ chớp, nhịn xuống không nhìn về

hướng Hoàng đế.

Nàng có chút tò mò, những người đó rốt cục là ai. Có vẻ như không

phải thích khách bình thường, nếu không ngay từ đầu Hoàng đế cũng sẽ
không nhường nhịn như thế.

Nếu bình thường, ai sẽ khiến Hoàng thượng cam tâm tình nguyện lùi

bước, chỉ thủ chứ không công?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.