KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 348

vừa đi vừa giơ chân cởi giày, vứt vớ. Người hiện đại lúc ở nhà đều thích
làm như vậy, vừa đi vừa cởi. Hiện tại có điều kiện, nàng tất nhiên là làm
như thế nào thoải mái thì làm như thế.

"Cử chỉ thô lỗ." Sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nam trầm thấp

làm nàng hoảng sợ. Tiết Bích Đào xoay người, che lại ngực đang đập
"Thình thịch", lại quên mất giày nhỏ vẫn còn xách ở trên tay, nên lập tức
làm quần áo dính một vết bụi.

"Nhưng mà, thô lỗ rất đáng yêu." Thọ vương nhìn thấy dấu vết kia,

trầm ngâm cười nói.

Đây là đang chơi cái trò gì vậy?

Tiết Bích Đào cứng đờ người, "Bịch" một tiếng ném giày thêu lên

người đang cười.

Ý, không có ném không.

"Người sống?" Nàng lẩm bẩm mà nghiêng đầu nhìn hắn.

Thọ vương tiếp được cái giày nhỏ kia, hơi đen mặt lại. Lúc nữ nhân bị

dọa không phải đều sẽ thét chói tai sao, vì cái gì người trước mắt này lại
không hề có dấu hiệu gì liền trực tiếp động thủ.

Chẳng qua sức lực mềm như bông, cùng với mũi tên nhọn hôm đó có

cảm giác khác nhau. Hắn như suy tư cái gì đấy.

"Ngươi vào đây bằng cách nào?" Nàng hỏi, một người nam nhân tùy

tiện đi vào phòng ngủ của nàng, hơn nữa còn không bị cung nhân phát hiện,
cho dù là biết võ, khó khăn cũng rất lớn. Cái này làm nàng nhớ tới lúc chơi
trò chơi có nhiệm vụ đi tìm bảo bối ở cung điện, bên trong có nhiều mật
đạo thông với nhau, là tin tức mà người qua ải phải biết được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.